Trên một chiếc xe ngựa, Đỗ Hi Vọng mở mắt ra. “Lão phu đã ngủ bao lâu rồi?” “A lang, được khoảng một khắc.” “Thánh Nhân chưa mở lại tiệc sao?” “Dạ chưa.” Tuy còn buồn ngủ, nhưng Đỗ Hi Vọng vẫn xuống xe, một lần nữa bước về phía Hoa Ngạc Lâu. Ngẩng đầu nhìn ánh đèn rực rỡ đầy trời, trong lòng càng thêm tức giận. “Cả đêm yến tiệc thế này, không biết phí phạm bao nhiêu dầu thắp? Nếu tiết kiệm một chút, thì có thể nuôi sống bao nhiêu nạn dân vùng Hà Đông?” Nhưng Thánh Nhân đã không còn nghe lời khuyên của những lão thần như hắn từ lâu. Chiến sự ở Tây Thùy cũng vậy, hết lời cầu xin Thánh Nhân đừng ép Vương Trung Tự cường công Thạch Bảo thành, nhưng cũng không cản được trái tim hảo đại hỉ công của Thánh Nhân. Không biết có bao nhiêu hữu thức chi sĩ dám giận mà không dám nói. May thay Thái tử anh minh, tương lai Đại Đường cuối cùng vẫn sẽ tốt đẹp….. ~~ Trong Hoa Ngạc Lâu có người bước ra. “Đỗ công, Hữu Tướng muốn hại ta!” “Câm miệng!” Đột nhiên một tiếng hô vang lên, Đỗ Hi Vọng hướng mắt nhìn đến, trông thấy Tiết Bạch bị người áp giải, bên cạnh một lục bào quan viên đang bịt miệng hắn. Đỗ Hi Vọng không ưa gì thiếu niên không rõ lai lịch này, bởi Tiết Bạch đã đầu phục Lý Lâm Phủ. Nhưng hắn cũng hiểu nguyên nhân bên trong, lửa giận trong lòng cuối cùng chỉ có thể đổ lên đầu tên Liễu Tích đáng chết kia! Lại nhớ đến lời nhờ cậy của Đỗ Hữu Lân không lâu trước đây, hắn vẫn bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212071/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.