Bữa tiệc đang ngập tràn không khí tươi vui. Thánh Nhân hào hứng vô cùng, còn mở miệng trêu đùa một câu. Tiết Bạch nhanh chóng suy xét xem có nên dâng món xào lên hay không. Hắn đã sớm bàn bạc với Đỗ Ngũ Lang, để Phong Vị Lâu chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể dâng món. Nhưng có lẽ không cần thiết nữa. Lý Long Cơ đã từng thưởng thức món xào, hơn nữa còn do Đặng Liên chế biến, công lao hiến bảo sớm đã thuộc về Dương Ngọc Dao. Vì thế, Dương gia tỷ muội mới dốc lòng an bài thân thế cho hắn, thậm chí Dương Ngọc Hoàn còn đích thân nhờ cậy người khác. Tiết Bạch không cần cùng các nàng tranh công, hắn chỉ là một kẻ bạch thân, không nên nghĩ đến chuyện vượt mặt những người ở trên để lấy lòng Thánh Nhân. Đồng thời, hắn cũng hiểu ra, Lý Long Cơ không phải người dễ bị lừa gạt, đối với rất nhiều chuyện đều rõ ràng trong lòng, chỉ là chưa vạch trần ra thôi. Nhưng giờ phút này, bọn họ đang phạm vào khi quân đại tội. Dương Thận Căng đứng trước mặt Tiết Bạch như một kẻ đã mất hồn. Còn Tiết Huy thì vẫn tiếp tục khi quân.
Từ tháng Giêng đến nay, Phong Vị Lâu nổi danh không ai sánh bằng, điều này không giả, nhưng huynh đệ của thần không vì thế mới đến nhận thân, hai phu phụ họ đang ở ngoài Hoa Ngạc Lâu, thần thỉnh Thánh Nhân triệu kiến, xem Dương Trung thừa còn lời nào để nói?!
Dù sao cũng là danh tướng chi hậu, tuy Tiết Huy không cố ý quát hỏi, nhưng vẫn mang lôi đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212068/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.