Dương trung thừa, lại gặp mặt rồi.
Vừa ra nghi môn, Tiết Bạch liền hành lễ, cảm thấy có chút trùng hợp. Sau hai lần liên tiếp thoát nạn, hắn đều gặp được Dương Thận Căng, như thể phải hướng về Dương Thận Căng nhận lấy vài phần thưởng.
Tiết Bạch, ngươi rất khá.
Dương Thận Căng vuốt râu mỉm cười, khen ngợi Tiết Bạch đôi ba câu, cuối cùng nói:
Tiếc là ngươi không gặp Hữu tướng sớm, ngăn cản Cát Ôn a.
Vâng, những gì Dương trung thừa tao ngộ, ta thật sự tiếc nuối.
Tiết Bạch đáp lại, giữ thái độ khách sáo nhưng có phần xa cách. Hắn không muốn cùng Dương Thận Căng đi quá gần, lý do rất đơn giản, người này không có nhãn lực, không được Lý Lâm Phủ ưa thích, thân cận chỉ tổ ảnh hưởng đến con đường thượng tiến. Dương Thận Căng lại không hề cảm thấy sự xa cách từ Tiết Bạch và Đỗ gia tỷ muội, chỉ tưởng bọn họ đang câu nệ, nên tiếp tục hàn huyên. Hắn xuất thân hiển hách, kiến thức bất phàm, lại giỏi văn chương, nói rất nhiều về thú vui tao nhã hằng ngày, bàn đến thực vụ cũng vô cùng tinh thông, có thể đoán được chiếc trâm trên đầu Đỗ Xuân đáng giá bao nhiêu, sau đó hắn còn nhắc đến bản thân đang kiêm nhiệm Hộ bộ Thị lang, rồi luyên thuyên những chuyện thú vị trong lúc quản lý thu chi của quốc gia. Tiết Bạch nhìn ra người này quả thật có tài, nhân phẩm cũng không tệ, chỉ là quá thiếu tinh ý. Nếu ở thời điểm chính cục thanh minh, làm một vị năng thần không khó, nhưng không rõ hắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212050/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.