Vào buổi trưa, trời trong gió mát, Đỗ trạch quản sự Toàn Thụy đang ngồi ở tiền viện phơi nắng. Đột nhiên có ai đó che mất ánh nắng của hắn. Hắn chậc chậc lưỡi, có chút khó chịu, mở mắt nhìn lên thì hoảng hốt, vội vàng đứng dậy. “Nữ lang, nữ lang sao lại tới?” Hiểu Nô lạnh lùng, nhàn nhạt nói: “Hữu tướng triệu Tiết Bạch, hắn ở đâu?” “Tiết lang quân đang ở hậu viện.” Hiểu Nô vừa định đi, bỗng nheo mắt lại, hỏi: “Ngươi hoảng cái gì?” “Không hoảng, không hoảng, tiểu nhân không có hoảng, là hoan nghênh nữ lang.” Toàn Thụy điều chỉnh lại tâm trạng, chấp nhận sự thật rằng Đỗ trạch vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát của Hữu tướng, thái độ trở nên cẩn trọng hơn, không còn lúng túng như trước. Hiểu Nô bước vào phòng khách, không lâu sau đã đưa Tiết Bạch ra ngoài, lên ngựa đi thẳng đến Hữu tướng phủ ở Bình Khang phường. Hữu tướng phủ vẫn mang bầu không khí ảm đạm nặng nề. Trên sảnh, Cát Ôn cũng có mặt, đang cúi người đứng đó, trông như lại có chuyện không làm xong, vừa bị trách mắng. Lý Lâm Phủ vẫn ngồi sau bình phong, mang lại cho người ta cảm giác bí ẩn, cao cao tại thượng. Tiết Bạch sau hai ngày gặp lại Lý Lâm Phủ, chỉ thấy áp lực, nhưng vẻ ngoài không biểu hiện, hành lễ chắp tay, gọi một tiếng “Hữu tướng”, giọng nói còn khá nhiệt tình. “Bản tướng nghe nói ngươi hôm qua đến Quắc Quốc phu nhân phủ, vì nàng làm một bài từ ngắn.” Lý Lâm Phủ mang chút ý đùa hỏi: “Là muốn thay đổi chỗ dựa sao?” “Hữu tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212028/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.