Kinh Triệu Phủ, hình phòng.
Leng keng leng keng.
Tiếng xiềng xích loảng xoảng vang lên, Đỗ Ngũ Lang bước vào hình phòng, bị ấn ngồi xuống trên một chiếc ghế đẩu. Ngục lại Lưu Lục đang ngồi mài mực dưới ánh nến lờ mờ, khóe mắt rõ ràng đã thấy tù phạm ngồi xuống, thế mà tiếng xiềng xích vẫn không ngớt, bèn giương mắt lướt qua, nhìn thấy chính là một đôi chân không ngừng run lẩy bẩy.
Đừng run nữa.
Xiềng xích vẫn đang phát ra tiếng leng keng như đòi mạng. Lưu Lục sờ sờ chòm râu, lau mực còn dính trên tay, cầm bút lên, nói:
Phạm nhân, Đỗ Dự.
Không ai trả lời. Lưu Lục quát:
Hỏi ngươi đấy! Phạm nhân có phải là Đỗ Dự?
Đỗ Đỗ Đỗ, Đỗ Đằng.
Đau bụng? Quan tâm gì đến đau bụng hay đau đầu, trả lời đi!
Ta ta ta, phạm nhân Đỗ Đằng, họ Đỗ tên Đằng, Đằng trong sao chép.
Lưu Lục đẩy văn thư trong tay ra trước ánh nến, nheo mắt nhìn kỹ một lúc, đột nhiên nổi giận.
Phạm nhân Đỗ Đằng! Là đệ ngũ tử của phạm quan Đỗ Hữu Lân, cấu kết với Đông cung, mời đạo sĩ Phương Đại Hư tư tàng sấm thư, chỉ trích triều đình, phạm tội bỏ trốn, tại Trường An huyện Đôn Nghĩa phường Liễu Tích trạch phóng hỏa...
Đọc qua văn thư một lượt, hắn lạnh lùng hỏi:
Ngươi có chịu nhận tội không?!
Ta oan uổng mà!
Đỗ Ngũ Lang kêu khóc.
Không nhận tội thì chịu hình.
Lưu Lục hỏi:
Ngươi muốn ký tên hay chịu hình rồi ký?
Đỗ Ngũ Lang khẩn trương đến nỗi đôi mắt nhỏ không biết nhìn đâu, đành nhắm lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-duong-hoa-thai/5212011/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.