Cửa hàng bánh rán ở sâu trong ngõ nhỏ, khúc quanh bên trong, mấy cây cao lớn thấp thoáng trước cửa hàng, từ bên trong truyền ra mùi hương nồng đậm, còn chưa đến gần Nhạc Thần đã cảm thấy muốn nhiễu nước miếng, mong chờ một lát nữa Ngu Gia Tường có thể cho cậu ăn nhiều một chút.
Bởi vì bánh rán rất ngon, ở đây lại phi thường nổi danh, giờ đang là Thượng Tị tiết, cửa hàng còn chưa đóng cửa, mà người đến ăn cũng ít, Nhạc Thần và Ngu Gia Tường ngồi ở bàn gỗ dưới tàng cây đa.
Thượng Tị tiết, cơ hồ mọi người trong kinh thành đều ra ngoài du xuân, lần trước khi đến đây còn có không ít người, tiếng mua bán gào thét rất to, mà nay lại yên tĩnh, người cũng rất ít.
Rất nhanh lão bản đã mang vài cái bánh rán qua đây, còn có hai chén cháo đặc chế.
Lão bản bán bánh rán đã hơn bốn mươi tuổi, là người góa vợ, có một tiểu nha đầu mười lăm mười sáu tuổi xinh đẹp, Nhạc Thần và Ngu Gia Tường đến đây không dưới bốn năm lần, nhìn tiểu cô nương từ lúc dậy thì đến tuổi cập kê biết cài trăm, mỗi lần nha đầu nhìn thấy Nhạc Thần và Ngu Gia Tường đến, đều phi thường nhiệt tình tiếp đón, còn thường xuyên mang nhiều hơn hai cái bánh, kỳ thật mỗi lần đưa đều ăn không hết, nhưng lần sau vẫn đưa như lần trước, Nhạc Thần nhìn ra được, tiểu cô nương có ý đối với Ngu Gia Tường, có lần khi đưa ra đầu hẻm còn hỏi hai vị khi nào thì lại đến, hoặc khi đó sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-dinh-phuong-thu-vu-trung-tham/1573187/quyen-2-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.