Truyện kể về truyền thuyết của hoa Bỉ Ngạn, chàng là Bỉ, nàng là Ngạn. Chàng và nàng có tình yêu, nhưng chẳng có duyên. Như người đã nói, có hoa thì không có lá, có lá thì không có hoa. Chàng và nàng gặp nhau lần đầu tiên ở một nơi hoang vu hẻo lánh, khi mới gặp nhau là họ đã chung một nhịp đập, chung một ánh nhìn và chung một suy nghĩ rằng, yêu đối phương từ cái nhìn đầu tiên. Chẳng những yêu nhau, mà sau này họ cũng đều gặp nhau ở bất cứ mọi tình thế nào. Số phận thật trêu người, cứ để họ gặp nhau và để họ yêu nhau sâu đậm, yêu nhau rồi lại bỏ đi, lại tách nhau ra.
Để họ yêu nhau rồi thì lại hết duyên phận. Thật quá đáng. Nàng khóc rất nhiều, khóc thay cho dòng mưa tầm tã, khóc thay cho dòng nước chảy xả xiết. Giống như trên trăng có chị Hằng, ẩn ẩn hiện hiện không biết là thật hay chỉ truyền thuyết. Giống như tình yêu không có đầu ra cũng không thể đi tiến thêm sâu hơn. Họ rời xa nhau mấy kiếp ngàn năm. Cho đến khi gặp lại, họ vẫn có chung một nhịp đập, họ vẫn cùng ở bên nhau. Chàng là Mạn Châu Sa Hoa, nàng là Mạn Đà La Hoa, cuối cùng, họ có được ở gần bên nhau?