Phòng khách rộng rãi, khó có dịp năm vị đương gia của Ngũ ấp đường đều tụ tập ở thành phố Dịch, Bạch Ngọc Đường vuốt vuốt huyệt Thái dương bị đau, hiện giờ đang chịu oanh tạc của mệt mỏi, mấy năm qua, năm nào cũng có một hai lần “họp mặt”, mà ngay cái lúc này—— tấm hình hắn an ủi Bunny lại được đăng đầy trên tít đầu của các tạp chí trên toàn thế giới.
“Chị nói, chú Năm….” thấy chị dâu yêu quý của hăn bắt đầu tư thế cầm lên chén trà, Bạch Ngọc Đường thật muốn ngất luôn, bắt đầu từ thời cha của hắn, vị chị dâu này đã là “Ngự y” riêng của cả Ngũ Ấp Đường rồi, sau khi cha hắn qua đời lại càng thêm săn sóc hắn, dâu trưởng như mẹ, những lời này quả thật cũng không khoa trương, cho nên Bạch Ngọc Đường dù có điên khi thấy vị chị dâu đây liền lập tức trở nên “ngoan ngoãn” hệt như chuột gặp mèo.
“Cái kia– là trang đầu đó, chú muốn chọc cho chị giận chết có phải không? Con lai 18 tuổi? Chú tưởng năm nay chú còn 18 chắc? Chị tưởng chú lớn như vậy, Lô Trân cũng đã chạy khắp nơi!! Chú không thể tìm một nơi đứng đắn để an tĩnh lại hay sao!? Còn bắt một người có tuổi như chị phải lo lắng, thật không biết chị có còn sống nổi để chứng kiến ngày chú lấy vợ sinh con hay không đây….” Cúi đầu uống một hớp trà lạnh để hạ hỏa, lời nói của chị làm vị Ngũ huynh đệ này một bụng câm nín.
“Chị dâu… mấy lời này, nhìn thế nào cũng thấy chị mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-da-la-du-anh-tuc/49460/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.