Lại nói lúc này tại Quán Vân Lâu, Hoàng Đạt cầm hóa đơn trong tay mà cảm thấy hoảng hốt, chỉ một bữa ăn mà tại sao lại hết nhiều đến như vậy, hắn tức giận đập bàn nói :
"Các ngươi muốn giết người à, đồ ăn là vàng à, mà sao lại đắt như thế, các ngươi đừng thấy bổn đại gia ta mặc trang phục Tây quốc mà các người bắt nạt nhá, ta không trả các ngươi làm gì được ta ".
Tiếng nói oang oang của tên Hoàng Đạt dẫn đến bao nhiêu con mắt của thực khách, hầu như người đến ăn ở đây đều là người có địa vị, có tiền.
Dạ Cẩn Hiên cùng Hoàng Như Hoa thấy nhiều ánh mắt tò mò nhìn về phía bên này cảm thấy vô cùng ngượng ngùng. (D)
Hoàng Như Hoa liênd nói nhỏ:
"Đại hoàng huynh, huynh trả ngân lượng cho người ta đi, mọi người đang nhìn kia ".
Hoàng Đạt từ trước đến giờ là tên phàm phu tục tử chỉ biết đánh trận làm gì suy nghĩ được sâu xa, hắn cũng đâu nhìn ánh mắt của người đời, hắn tức giận nói:
"Ta không trả đấy, có một tý xíu đồ ăn mà giá thì trên trời, định bắt nạt bổn đại gia ta à, không dễ thế đâu ".
Tiểu nhị hết cách đành phải gọi trưởng quầy lên, hắn ta thật xui xẻo cứ nghĩ vớ phải được khách hàng đại gia, ai mà ngờ.
Trưởng quầy gần như quen với chuyện này rồi, nên ông ta vô cùng ung dung nói:
"Khách quan Quán Vân Lâu ta từ trước đến nay được mệnh danh là đệ nhất quán, nguyên liệu được vận chuyển từ nơi xa đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-hoa-truyen/4060489/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.