Hoàng thượng đã trải qua quá nhiều chuyện, bây giờ Lưu quốc cũng đã dần ổn định chính vì thế hoàng thượng mới không thúc giục thái tử.
Trải qua thăng trầm, trải qua nhiều chuyện ông cũng đã đúc kết được ra nhiều điều, và cũng trả giá nhiều điều, cũng may bên cạnh ông vẫn còn Hy Quý phi, nữ nhân mà ông giành tình cảm nhiều nhất.
Vì thế ông không muốn nhi tử của ông cũng phải vết xe đổ như ông, nên ông muốn thái tử tự tìm thái tử phi cho chính mình.
Điều này Khả Hân biết được là do Minh Châu kể lại cho nàng, nàng cũng vì thế mà suy nghĩ rất nhiều, tuy nhiên vẫn còn nhiều thứ chắn giữa tình cảm của hai người.
Vừa hay lúc này Lâm Thao đã giải quyết xong mọi việc đi đến, Y hành lễ với thái tử cùng Đình Viễn thì quay sang
Khả Hân lo lắng hỏi :
"Lúc nãy huynh có thấy muội bị thương ở cánh tay, đưa đây để huynh xem vết thương có sâu hay không, muội ấy mà là nữ nhi mà không chú trọng đến vẻ bề ngoài một chút nào cả ".
Khả Hân liền lắc đầu mỉm cười nói :
"Muội không sao, chỉ là vết thương ngoài da mà thôi, Minh Châu đã xử lý sơ qua giúp muội rồi ".
Tuy nhiên Lâm Thao vẫn không yên tâm liền kéo Khả Hân về phía mình, nhưng rất nhanh Y cảm thấy có điều gì không đúng.
Thái tử đang cầm lấy tay nàng vẻ mặt vẫn cười nhưng giọng nói thì lạnh lùng :
"Phó tướng hình như đi quá phận rồi, ta nhớ La tướng quân chỉ có mình nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-hoa-truyen/4060459/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.