Tất cả mọi người ai cũng sững sờ không nghĩ là bát công chúa lại nói như thế, ai cũng quay sang nhìn Khả Hân khiến cho Khả Hân cảm thấy lúng túng.
Dạ Cẩn Hiên không cam chịu số phận nàng ta đi nhanh đến trước mắt Minh Châu rồi nói :
"Bát muội, có lẽ đã đến giờ tổ chức rồi, Hy Quý Phi đang đợi muội trở về đó ".
Minh Châu quay sang nhìn nàng ta lạnh lùng khiến cho Cẩn Hiên cảm thấy có chút chột dạ.
Nàng quay sang La Khả Hân rồi hỏi :
"Sao tỷ có muốn giữ lời hứa khi xưa chuyển vào hoàng cung cùng ăn, cùng học và cùng chơi với ta hay không ?".
La Khả Hân quay ngang quay dọc nhìn về phía mẫu thân của mình, bà chỉ đưa đôi mắt từ ái nhìn về phía nàng giống như muốn nói, ta tôn trọng mọi quyết định của con.
Thật ra La phu nhân vì bất đắc dĩ mới phải đưa nữ nhi đi theo mà thôi, vùng Đông Bắc lạnh giá quanh năm, tuyết phủ trắng xóa nữ nhi của bà đến đấy mấy năm toàn ốm đau triền miên, suốt ngày ở trong phủ không có bạn trang lứa để chơi cùng, nhiều khi bà cũng cảm thấy phiến lòng và thương cho nữ nhi.
Nhưng lại không thể để mình con bé lại trong kinh, cũng không thể để phu quân ở một mình tại vùng Đông Bắc.
Bây giờ có cơ hội tốt như thế này bà toàn quyền giao cho nữ nhi định đoạt, bà vô cùng tin tưởng vào Hy quý phi, người bạn khuê mật của mình khi xưa.
La Khả Hân lưỡng lự một chút rồi nói :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/man-chau-sa-hoa-truyen/4060434/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.