Cô che chắn, ôm trọn cơ thể trong vòng tay của mình, tránh khỏi sự đe doạ của con thú săn mồi phía trước.
Nói cô là con thỏ trắng thuần khiết, ngây thơ thì không phải, bởi cô chính là miếng thịt bị hun khói đen thui, đang chờ người đến mua.
Đầu óc cô đâu có được "đẹp đẽ" như bao người khác đâu? Toàn những thứ đen tối không à?
"Nhìn tôi làm gì? Chọc mù mắt ra đấy!"
Hắn nhìn cô như muốn nổ cả con mắt ra, nhìn người ta gì mà dữ vậy.
Ninh Nhất Phàm cũng đây phải dạng vừa, miệng lưỡi còn hơn cả đàn bà, "Có mắt không để nhìn thì làm cảnh à?"
"Ừm, mắt anh mà làm cảnh chưa chắc đã có ai ngắm đâu!"
Cái gì? Đôi mắt hút hồn hàng ngàn cô gái trên đời này mà cô dám chê hắn không có ai ngắm sao…Đầy người muốn được hắn liếc nhìn một cái còn không được.
Hắn tiến lại gần sát cô hơn nữa, 2 tay chống lên bức tường nhìn cô đang trốn tránh dưới thân mình.
"Sao càng nhìn cô, tôi càng thấy giống một người vậy?"
Cô đổ mồ hôi hột, nhịp thở cũng nhanh hơn, khiến đối phương cũng 1 phần cảm nhận được nỗi lo lắng.
Cô đảo mắt nhìn xung quanh cố gắng lấy lại sự bình tĩnh , "E hèm, một ngày anh gặp cả trăm người...chắc nhớ nhầm thôi!"
Ai biết được, tên trai bao "xuất sắc" của quán một ngày tiếp xúc với bao nhiêu khách hàng chứ?
"Không thể nào, cô nhìn rất giống tên trộm "nòng nọc" 5 năm trước của tôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-dang-yeu-cua-2-bao-bao/3086951/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.