Đám vệ sĩ tiến lại gần chỗ cô, nếu đám vệ sĩ này mà là Ninh Nhất Phàm chắc cô đổ mồ hôi hột mất. Không biết tại sao khi đối mặt với hắn cô lại có cảm giác nguy hiểm.
Còn đám vệ sĩ "miệng còn hôi sữa" này cô cũng chưa từng nghĩ là phải sợ bọn họ.
"Vị tiểu thư này, cô có thấy cô gái nào mặc một bộ đồ đen vừa chạy qua đây không?"
Một lũ ngu ngốc, hỏi ai không hỏi lại hỏi cô chứ, nghe cô chỉ cho xem này.
"Có, hình như cô ta chạy thẳng, rồi đến đoạn kia rẽ trái, rồi rẽ trái tiếp, rồi lại chạy tiếp, còn lại các người tự tìm đi!"
Đám vệ sĩ cũng răm rắp nghe theo con đường mà cô chỉ, đúng là quá ngu ngốc.
Lúc này, 2 bảo bảo kéo tay cô lên tiếng.
"Mami, bọn họ có phải lũ ngốc không? Ít ra cũng phải suy nghĩ, mẹ đứng ở đây thì làm sao mà thấy đường chạy của người ta được."
Cô nhéo má Hiểu Thần, trời ơi con trai tôi giống cô thật, quá thông minh luôn. Chỉ có một người phụ nữ thông minh như cô mới nuôi dạy được 2 đứa trẻ thông minh được.
Hiểu Phong đứng bên cạnh cũng dành cho anh trai mình một like.
Tên Cố Minh Hạo chết bầm ở đâu rồi, đợi ở sân bay cả tiếng đồng hồ cũng không nhận được cuộc điện thoại, hay một cái tin nhắn để báo tin cơ chứ.
Anh mà đến đây, chắc hẳn cô phải "ca" cho một bản. Ngày hè nóng bức, đông đúc lại bắt chờ đợi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mami-dang-yeu-cua-2-bao-bao/3086950/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.