Khương Dã về đến nhà, dựa theo góc chụp của mấy bức ảnh mà Cận Phi Trạch chụp lén để phỏng đoán vị trí của camera mini, sau đó tháo nó ra, Lý Diệu Diệu đứng bên cạnh xem mà mắt chữ O mồm chữ A. 
“Ai gắn camera trong nhà anh thế?” 
Khương Dã không trả lời. Chuyện xác chết của bố dượng cậu cũng tạm không nói với Lý Diệu Diệu, nếu để nhỏ biết bố ruột mình bị Cận Phi Trạch cắt thành tám khúc chắc là sốc xỉu mất. Vẫn nên đợi đến lúc hỏa táng xong thì giao lại tro cốt cho con bé là được. 
“Chẳng lẽ là bạn gái anh hả?” Không biết vì sao mà Lý Diệu Diệu thông minh đột xuất, đoán phát trúng ngay. 
“Em đừng xen vào.” Khương Dã ném camera vào thùng rác. 
“Không phải thế, anh à, bạn gái anh như vậy là không hay đâu? Vừa cắm sừng anh vừa giám sát anh, chị ta làm vậy là sao đây?” Lý Diệu Diệu hỏi. 
“Đi ngủ đi.” Khương Dã đá nhỏ vào phòng ngủ. 
Thẩm Đạc tăng nhân lực thêm hai người, lần này người anh ta phái đến không phải vệ sĩ mà là cấp dưới ở học viện nghiên cứu của anh ta. Một người tên Tiểu Lưu, người còn lại tên Tiểu Hà, ở viện nghiên cứu được hai năm, còn đáng tin cậy hơn cả vệ sĩ. Hai người theo Khương Dã và Lý Diệu Diệu đến trường, hấp dẫn vô số ánh mắt tò mò của người khác. Cứ như vậy, một tuần trôi qua, xác không đầu không xuất hiện nữa. 
Giờ nghỉ trưa hôm nay, Tiểu Lưu tạm biệt cậu và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mam-ac/2641774/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.