Buổi sáng hôm sau, Khương Dã dậy rất sớm để về nhà mình kiểm tra. Bốn bề vắng lặng, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa chiếu xuống sàn nhà khiến cả căn phòng bừng sáng và sạch sẽ. Cậu kiểm tra phòng bếp, nhà vệ sinh, phòng ngủ và phòng khách, thậm chí không quên kiểm tra tủ quần áo, tất cả đều bình thường, nữ quỷ đã rời đi, chỉ là không biết ả ta có nảy sinh tà tâm quay trở lại đây không. 
Sau khi Cận Phi Trạch rời giường rửa mặt xong xuôi, bọn họ đến cửa hàng ăn sáng mua bánh cuốn. Lúc xếp hàng tính tiền, Cận Phi Trạch thấy cậu mặt ủ mày chau bèn cười nói: “Đừng sợ, tớ sẽ ở bên cạnh cậu mà.” 
Nụ cười của hắn hệt như mặt trời ấm áp ngày đông, nếu người khác nhìn thấy đương nhiên sẽ cảm thấy rất ấm áp, nhưng Khương Dã không bao giờ quên bộ dạng đáng ghét khi cầm video uy hiếp cậu của thằng khốn này. Cậu phải nghĩ cách, cậu không thể để Cận Phi Trạch dính lấy mình như một miếng keo da chó cả ngày được. 
Cho dù Cận Phi Trạch có sẵn lòng, cậu cũng không đồng ý. 
Buổi tối tan học, Khương Dã mở app nghe lén lên, xem Tiểu Lưu và Tiểu Hà đã đến đâu rồi. Qua một ngày một đêm, với tốc độ đi nhanh như vậy, hẳn là bây giờ bọn họ đã đến thôn Thái Tuế. Các bạn học thu gom cặp sách, từng người rời khỏi phòng học. 
Cận Phi Trạch quay đầu nhìn Khương Dã, “Cùng về nhà thôi.” 
Khương Dã thoáng do dự, cuối cùng cũng gật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mam-ac/2641773/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.