🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Anh ta bị tập kích rồi,” Thẩm Đạc quan sát khúc thịt nát bấy dưới đất, “Hẳn là đã chạy trốn.”



Trên vách tường còn sót lại rất nhiều lỗ đạn, súng lại được trang bị ống giảm thanh, cho nên ban nãy bọn họ không hề nghe thấy tiếng súng. Thẩm Đạc sờ vỏ đạn dưới đất, vẫn còn hơi ấm, chứng tỏ Hoắc Ngang vẫn chưa đi được bao xa.



“Thứ gì đã tập kích cậu ta vậy?” Bạch Niệm Từ liên tục lau mồ hôi trên trán.



Khương Dã thấp giọng nói: “Có lẽ là người.”



Bạch Niệm Từ hỏi: “Vì sao?”



Khương Dã chỉ vào vách gỗ, “Những lỗ đạn này đều tập trung ở phần trên vách tường, vừa vặn là chiều cao của trái tim và đầu người.”



Bạch Niệm Từ nghi ngờ, “Ở đây ngoại trừ chúng ta ra thì còn có người khác nữa à?”



Khương Dã phỏng đoán: “Nếu không phải là những người vào thôn giống chúng ta, thì có lẽ trong thôn có một vài con quái vật hình người.” Cậu nhớ đến lời cảnh báo về nấm mốc của mẹ mình, khiến cậu không khỏi liếc nhìn những đốm đen trên vách tường. Chẳng lẽ thứ tấn công Hoắc Ngang chính là đám nấm mốc này?



Thẩm Đạc quỳ một gối xuống đất lần tìm vết máu, ý định dựa vào hướng vệt máu trải dài để tìm Hoắc Ngang.



Khương Dã phát hiện từ nãy đến giờ Cận Phi Trạch không nói câu nào, cậu nhíu mày, lấy một ổ bánh mì nhỏ từ trong túi ra.



Cậu đưa nó cho Cận Phi Trạch, nói: “Là bánh ngọt đấy.”



Cận Phi Trạch nhận bánh mì, nhìn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mam-ac/2641742/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.