Lúc Dương Thiên Vũ về đến vương phủ thì đã tối muộn, khắp vương phủ chăng đèn lồng sáng rực. Xuân Nhi vui vẻ báo với hắn rằng vương phi chuẩn bị tiệc rượu đợi hắn ở nam viện. Dương Thiên Vũ hơi nhíu mày, có chút không hiểu. Nhưng hơn một tháng chia xa, thực sự hắn rất, rất nhớ nàng, chỉ mong mau chóng được trở về, được nhìn thấy nàng, ôm nàng vào lòng.
Dương Thiên Vũ cho tất cả lui xuống, một mình rảo nhanh bước chân về phía nam viện. Nhưng đang đi hắn đột nhiên dừng bước. Hắn hành quân gấp gáp, trên người vẫn mặc áo giáp nặng nề, bụi bặm. Dương Thiên Vũ lắc đầu, xoay gót trở lại, bảo người hầu mau chuẩn bị nước nóng. Tắm rửa nhanh hết mức có thể, Dương Thiên Vũ lại là vương gia bạch y phiêu dật, tiêu sái như lúc trước. Hắn vui vẻ đi về phía nam viện.
Dưới gốc mai già, một bóng hồng y rực rỡ như lửa ngồi tĩnh lặng đợi hắn. Đến lúc này, Dương Thiên Vũ thực không thể kìm lòng được nữa, nỗi nhớ mong chất chứa bao ngày, hắn khẽ gọi.
– Tiểu Duệ!
Nàng quay đầu, xinh đẹp như ánh mặt trời, ánh đèn lồng hắt lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng càng tăng thêm mấy phần kiều mị.
Dương Thiên Vũ vui vẻ bước đến, ôm chặt nàng vào lòng.
– Tiểu Duệ!
Nàng không nói gì, cứ để mặc hắn ôm như vậy hồi lâu, cuối cùng Tiểu Duệ hơi nghiêng người, đẩy hắn ra, mỉm cười.
– Vương gia trở về rồi.
Dương Thiên Vũ cũng không để tâm đến cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/2489163/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.