Do khóc nhiều nên mặt và mắt Tiểu Duệ đều sưng lên, Xuân Nhi bưng đến một cái khay, trên đặt mấy túi lá trà nhỏ cho nàng chườm mắt. Tiểu Duệ nhìn Xuân Nhi, thấy mắt Xuân Nhi cũng còn vương đầy tơ máu, sưng húp, Mễ Lan và Xuân Nhi ở cạnh nhau mấy năm, tình cảm rất tốt, lần này quả thực là mất mát lớn với không chỉ Tiểu Duệ, mà còn với cả Xuân Nhi nữa. Nàng kéo tay Xuân Nhi ngồi xuống cạnh mình.
– Ta không cần mấy thứ này.
Xuân Nhi thở dài, đặt cái khay qua bên cạnh.
– Vương phi, người đừng quá đau buồn, dù sao người chết cũng không thể sống lại được.
Tiểu Duệ gật đầu.
– Ta biết. Muội về nghỉ ngơi sớm đi, hôm nay đã phải hoảng sợ nhiều rồi.
– Vâng, vương phi.
Nhìn dáng vẻ thẫn thờ, khác hẳn cô nương vui tươi thường ngày của Xuân Nhi mà Tiểu Duệ cũng cảm thấy đau lòng. Nàng nghĩ đến ngoài kia, còn rất nhiều người đang phải hi sinh tính mạng, nỗi đau ấy có thể đo đếm được không?
Dương Thiên Vũ nói chuyện sát thủ hôm nay có liên quan đến tình hình chiến sự. Hiện giờ ngoài mặt trận, Điền Thán đã không thể cầm cự, quân ta đã mất liền ba châu nữa, lui về Tú Thành, tình hình càng ngày càng nguy cấp. Còn tình hình ở trong dân chúng cũng không dễ chịu gì, hàng loạt đạo sĩ vẫn đang ra sức loan truyền tin đồn dị tượng thiên long xuất thế, vũ động càn khôn. Về phần kinh tế, rất nhiều tài phú đột nhiên thu gom
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-trang-trong-tuyet/2489132/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.