“Uy, ngươi thật sự không nhớ nổi tên ngươi a?”
Gặp nam tử lắc đầu, Mại Thái Lang cảm thấy có chút hao tổn tâm trí, nhưng cứ như thế gọi hắn uy cũng không phải biện pháp.
“Kia… chính là ngươi lấy một cái tên cho tốt, để ta gọi ngươi uy uy uy cũng rất kỳ quái.”
Nam tử lại lắc đầu.
“Rốt cuộc là thế nào, không cần cứ luôn lắc đầu, ngươi không nói sao ta biết.”
Mại Thái Lang nhìn nam tử hôn mê của hắn lắc đầu, nhịn không được oán giận.
“Ngươi đặt đi.”
“Thật vậy ư?” Ánh mắt Mại Thái Lang lòe lòe sáng lên.
Nam tử gật gật đầu, cấp Mại Thái Lang đã giúp hắn một thứ gọi quyền lợi.
“Ha hả, ta đây giúp ngươi đặt một cái tên thế giới vô địch siêu cấp dễ nghe.” Mại Thái Lang cười có chút giống ngốc.
Nam tử như trước không tỏ vẻ gì.
“Lúc ta giúp ngươi thay y phục, nhìn thấy ngươi có một miếng ngọc bội, trên mặt ngọc khắc chữ Thương, cho nên gọi ngươi Thương đi.”
Mại Thái Lang tự hào ưỡn ngực, dáng bộ kiêu ngạo khiến nam tử không khỏi thấy buồn cười, khóe miệng không tự chủ nhếch lên.
“Ta có tên, vậy ngươi gọi là gì?” Nam tử hỏi Mại Thái Lang.
“Ta có nói với ngươi, người khác đều gọi ta Mại Thái Lang.” Mại Thái Lang trách cứ nhìn nam tử.
“Ta là muốn biết tên thật ngươi, không phải ngoại hiệu người khác gọi ngươi.”
Không biết vì cái gì, nam tử đối Mại Thái Lang thực kiên trì, tuy rằng hắn quên tất cả chuyện mình nhưng là hắn phi thường muốn biết hết thảy thân thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-thai-lang/45167/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.