“Ngươi làm gì vậy? Đứng lên.”
“Chủ tử, là ta sơ suất, mới để hai tên kia thừa dịp, làm hại tiểu Yên. Ngài phạt ta đi, ta chỉ cầu ngài khỏe lại đối đãi tốt tiểu Yên, bảo vệ tiểu Yên, đừng để hắn chịu khổ.”
Hựu kiềm nước mắt, đây là lần đầu tiên Thương Đông Nghêu thấy Hựu yếu đuối như vậy. Hựu cùng Hi bất đồng, có đôi lúc Hựu bình tĩnh nội liễm đến hắn cũng khâm phục, chính là hiện tại hắn rất yếu đuối, khiến Thương Đông Nghêu cũng cảm thấy không thích hợp.
“Hựu, ngươi vì cái gì đối với Vân Yên như thế?”
“Chủ tử… tiểu Yên… tiểu Yên hắn lớn lên rất giống với đệ đệ mất sớm năm đó của ta. Nếu không phải khi đó chủ tử phát hiện ra ta, ta hiện tại đã không còn trên đời, chỉ tiếc đệ đệ ta không may mắn, cho nên thỉnh chủ tử giữ gìn sức khỏe đối tốt tiểu Yên. Khối ngọc bội kia là minh chứng tốt nhất.”
Ngay khi Hựu nhắc đến, Thương Đông Nghêu mới nhớ khối ngọc đích thật là trên người tiểu Yên, nhưng trước đó vài ngày đã phát sinh nhiều việc khiến tiểu Yên sợ hắn, làm hắn quên mất chuyện muốn hỏi khối ngọc.
“Đứng lên, ta sẽ hảo hảo thương hắn, hắn đã cứu ta.”
Thương Đông Nghêu nhớ đến lúc tiểu Yên vì cứu hắn, đỡ thay cho hắn một đao, cũng không ngẫm lại thân mình rất suy yếu, sao có thể thừa nhận thương tổn như vậy, liền đau lòng không thôi.
Hựu theo lời đứng dậy.
“Không, ta không cần ngươi yêu hắn vì hắn cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-thai-lang/2162702/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.