“The world keeps turning and life goes on.”
Khi chúng tôi bước vào cửa khách sạn thì thấy Vũ đang ngồi trong sảnh chờ sẵn, tôi đã quen với chuyện này nên không ngạc nhiên, còn chủ động mỉm cười.
- Hai đứa đi đâu mà về muộn thế?
- Em ra Khao San chơi. – Phong nhún vai. – Em không rảnh đưa Thư về nên đành cho đi theo. Lần sau anh mang ai đi thì có trách nhiệm một chút, đừng có bày ra cho em dọn như thế.
- Mày đánh nhau đấy à? – Vũ cau mày.
- Phong… – Tôi hấp tấp định lên tiếng thanh minh thì bắt gặp cái lườm cháy mặt của hắn, mọi lời định nói liền nuốt ngược trở lại.
- Thì sao?
- Vì sao đánh nhau?
- Ngứa mắt thì đánh, nhưng thôi đấy đâu phải việc của anh.
- Mày bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn trẻ trâu như vậy? Nếu mày bị bắt ở đây tao sẽ mặc xác mày.
- Anh không phải dọa, em có bị tóm thật thì ông bà già cũng bắt anh lo cho em ra thôi, anh muốn kệ mà được à?
Phong nói xong, mặc cho Vũ gườm gườm nhìn hắn, quay người bỏ lên phòng. Trước khi đi hắn còn cúi xuống, ghé sát tai tôi thì thầm “Đừng có lắm mồm không đúng chỗ”. Mặt tôi bất giác đỏ bừng vì cử chỉ thân mật thái quá đó.
- Em lên phòng anh một lát. – Vũ lấy lại vẻ mặt bình thường, bình thản nói với tôi.
- Vâng ạ.
Không ngoài dự đoán, anh đưa cho tôi hai gói đá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-se-la-mot-ngay-moi/2544734/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.