“The only free cheese is in the mousetrap”.
Trong suốt thời gian làm việc ở đây, tôi để ý gia đình bác Hùng, trừ Phong thường xuyên có những chuyến công tác, khi thì Thái, khi thì Hong Kong hoặc Singapore. Hồi đầu tôi không quan tâm nhưng sau thì không khỏi băn khoăn bởi doanh nghiệp của họ chỉ hoạt động trong nước, chưa từng xuất khẩu, tại sao lại đều đặn đi công tác như vậy?
- Cuối tháng này con định đi Thái à Vũ?
- Vâng.
Vũ nói rất ngắn gọn, mọi người cũng không hỏi thêm. Tôi cảm giác cả nhà, kể cả Phong đều biết rõ chuyện gì đang diễn ra, chỉ có tôi là mù mịt không hiểu.
- Con xong rồi, con xin phép. – Như thường lệ, cứ khi nào câu chuyện bắt đầu xoay quanh công việc thì Phong luôn tỏ ra thờ ơ hoặc đứng dậy bỏ đi.
- Cuối tháng này bố mẹ cũng đi Hong Kong, con đổi lịch lại một chút được không?
- Hơi khó mẹ ạ, mọi thứ sắp xếp hết rồi.
- …
Nếu Vũ và vợ chồng bác Hùng cùng đi vắng nghĩa là còn mỗi tôi và Phong ở nhà. Đâu phải chỉ hai bác không vui, tôi đây cũng chẳng có chút vui vẻ nào cả.
- Con đi cùng mấy đứa phòng kinh doanh hả?
- Vâng.
- Ừm… – Bác Hùng trầm ngâm giây lát rồi bỗng quay sang tôi vui vẻ hỏi. – Cháu muốn đi nước ngoài chơi không Thư?
- Dạ…? – Tôi giật mình.
- Đúng rồi, – Bác Hà cũng gật đầu. – Cháu đi Thái với Vũ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-se-la-mot-ngay-moi/2544731/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.