Thời điểm cuối xuân, hàng cây du cây hoè mọc khắp thành Trường An đã được bao phủ bởi màu xanh mươn mướt, hương thơm của cây cỏ tỏa ra dưới ánh nắng trưa.
Trên con đường chính rộng rãi, thẳng tắp, có chút vắng vẻ, bảy tám con ngựa đang phi nước đại. Ngồi trên ngựa là một nhóm thiếu niên ăn vận đẹp đẽ, người nào cũng sức sống ngời ngời, suốt dọc đường tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ.
Cầm đầu là một con tuấn mã màu hạt dẻ, người cưỡi mặc áo cổ tròn màu đỏ thẫm thêu hoa vàng, mang ủng da màu đen. Tuy rằng người đó mặc đồ dành cho nam tử nhưng dáng người cưỡi ngựa uyển chuyển cùng dung mạo diễm lệ đã chứng tỏ rằng đây không phải lang quân của nhà nào đó mà là một vị nương tử.
Nhìn lên phần đầu, nàng không đeo khăn vấn đầu đen mà chỉ búi một kiểu tóc đơn giản dành cho nữ tử. Bộ y phục chẳng có gì nổi bật nhưng nàng mặc lại có một sức hút đặc biệt, vừa phóng khoáng vừa mê hoặc, khó có thể rời mắt.
Phía sau nàng còn có hai vị nương tử cùng cưỡi ngựa nhưng bọn họ đều mặc váy cho nữ tử, điều khác biệt duy nhất là các nàng không đội khăn đen che mặt. Còn lại đều là những lang quân mười tám, mười chín tuổi, chỉ có vị nương tử dẫn đầu trông lớn tuổi hơn một chút, tầm hơn hai mươi tuổi.
Một nhóm người cưỡi ngựa đi qua mấy con phố, trên đường càng lúc càng nhiều người, từ xa cũng có thể nghe thấy âm thanh náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-phu-nhan-sung-phu-hang-ngay/3477391/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.