*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, hãy bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc nếu các cậu không thấy.
Editor: Maruru
****
Cảnh sát Trần Tham đi qua, tay đấm một phát vào bả vai Tô Ngạn, nói đùa: "Nghìn năm không gặp nha huynh đệ."
Tô Ngạn thu mắt, nhìn về phía hắn: "Hai tháng."
"Mẹ, cậu nhớ rõ như vậy cơ à."
Tô Ngạn mở cửa xe, từ ghế phụ lấy một cái túi giấy ra đưa cho Trần Tham.
Trần Tham nhận lấy: "Mang cho anh đồ tốt gì vậy?"
Mở ra thấy bên trong là một chiếc váy nữ, Trần Tham mắng: "Mẹ nó, không mua cho anh cái gì, còn muốn anh giúp cậu tặng đồ."
Trần Tham cất túi: "Cái này là váy của em anh rơi trong nhà cậu sao?"
Cách đó vài mét, tim Dịch Yên nháy mắt ngừng đập.
Cô bình tĩnh nhìn Tô Ngạn, còn quên cả thu mắt. Cũng đã quên vì sao một Tô Ngạn đã lâu không gặp lại xuất hiện ở đây, vì sao lại lấy ra một chiếc váy.
Tô Ngạn không thấy cô, ừ một tiếng.
Ngón tay Dịch Yên run run rũ xuống, tim chua xót, thế nhưng không có ai chú ý tới.
Trần Tham có chút buồn bực: "Nha đầu này sao cả ngày cứ vứt đồ bừa bãi," nói xong anh nhìn Tô Ngạn, ánh mắt chế nhạo, "Sao cậu không tự mình đưa cho nó? Sao thế, cãi nhau à?"
Tô Ngạn giọng điệu bình thường: "Không phải."
Trần Tham: "Vừa đúng lúc sắp đến giờ anh tan làm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-o-trong-long-anh/270212/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.