Sau khi đánh đàn cho Sao nghe, Bukjai lại đưa cô bé đến thác "Thần Chim Én". Họ vui đùa ở đó, nghịch nước và cùng nhau nấu ăn. Vì Sao không thể ăn mặn nên Bukjai đã vào rừng hái măng và tìm thêm ít gạo. Họ cùng nấu cơm lam, Bukjai đã hướng dẫn cho Sao cách nấu, em rất hào hứng vì học được món cơm mới.
Ăn no bụng, Sao lại nằm dài ra trên mõm đá, ngắm trời đêm.
Bukjai cũng nằm xuống bên cạnh Sao, tóc cả hai đan vào nhau.
Bầu trời Kon Chư Răng về đêm đẹp thơ mộng. Sao chìm lỉm giữa không gian mênh mông đó, cảm giác bản thân như một hạt bụi nhỏ bé, bao nhiêu lo lắng u sầu từng trải qua trước đây thoắt chốc đều tan biến sạch.
Vũ trụ thật vô thường… Con người… Bé mọn quá…
- Ta nghe nói rằng vài hôm nữa Vương sẽ rời đi. - Bukjai lặng lẽ lên tiếng.
- Vâng. Bọn em phải quay về, các chị đang chờ.
- Có lẽ sẽ rất rất lâu sau ta mới gặp lại em.
- He he, ngài còn hứa sẽ đàn cho em nghe cả đời mà. Em ghi nhớ lời hứa đó rồi nhé.
- Sao! - Bukjai nghe vậy, bất ngờ bật dậy, nhìn em chăm chăm - Em đồng ý sống ở đây với ta chứ?
Hành động bất ngờ của chàng khiến cô bé giật cả mình. Sao vỗ vỗ ngực, tâm trí vẫn còn đang nhún nhảy, lắp bắp đáp - Sống… Sống ở đây… Với ngài?
Bukjai điều chỉnh hơi thở, cố gắng nén những cơn sóng lòng xuống, nói nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-no-duoi-sao/1895461/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.