Sáng hôm sau khi mà Tử Yên thức dậy thì không thấy anh và Cảnh Du đâu, không biết là họ đã đi đâu nữa.Tử Yên ngáp ngắn ngáp dài rồi cũng đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân rồi đi ra chuẩn bị bữa sáng,một lát nữa cô còn phải đưa con trai đi học nữa.
Nhưng khi cô vừa bước ra thì thấy trên bàn đã có đồ ăn sáng,cái này không lẽ là do Cảnh Du chuẩn bị hay sao,anh ấy cũng biết nấu hay sao..
Bất giác cô lại nở một nụ cười,anh ấy có chút thay đổi thì cũng tốt …
Qua mấy ngày sau thì Cảnh Du vẫn như vậy sáng nào cũng thức dậy sớm đưa con đi học và chuẩn bị đồ ăn sáng.Dần dần cô cũng cảm thấy mình đã quen thuộc với những món mà Cảnh Du đã nấu cho cô ăn..
" Em sao vậy,sao không ăn tiếp "
" Em ngán rồi sao,hay là ngày mai anh đổi món khác cho em "
" Không có,tại em thấy anh mỗi ngày cứ thức sớm như vậy có hơi cực …Với lại anh không định trở về thành phố A làm việc à.."
" Khi nào em về thì anh về "
" Nếu em không về thì anh định bỏ mặc công ty rõ ở lại đây luôn sao …"
" Ừm,bây giờ anh cũng hơn 30 tuổi rồi, cũng nên ở bên gia đình của mình "
'" Haiz,chưa gì mà anh đã muốn nghỉ hưu sớm rồi sao."
" Anh thấy như vậy cũng tốt mà,anh có thể ở bên cạnh 3 mẹ con …"
" Cái anh này …"
___##
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-mot-tinh-yeu/3508888/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.