Cảnh Dương ngồi đó xem tivi nhưng cuối cùng cũng đã ngủ quên rồi nằm ở trong lòng của ba mình,Cảnh Du thấy vậy liền nhẹ nhàng bế thằng bé đi vào trong phòng.Tử Yên thấy vậy liền tắt tivi,tắt đèn đóng cửa lại rồi cũng đi vào trong.
Bước vào phòng thì thấy anh đắp chăn cho Cảnh Dương rồi sau đó thì hôn lên trán thằng bé.
" Em buồn ngủ chưa,em lên giường ngủ đi "
" Tôi muốn nói chuyện với anh một chút "
Thế là cả hai liền đi qua phòng bên cạnh nói chuyện,cô sợ nói trong phòng thì sẽ đánh thức thằng bé thức dậy.
" Cảnh Du,anh rất thương Cảnh Dương có đung không"
" Đương nhiên rồi, Cảnh Dương là con trai của anh mà "
Lúc này đây cả hai đang ngồi trên giường,mắt thì hướng ra phía cửa sổ.
""Vậy tôi giao thằng bé lại cho anh,anh nói rất đúng Cảnh Dương ở bên anh thì sẽ có cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc hơn “”
" Tử Yên,sao em lại giao con cho anh …Còn em thì sao chứ?? Em bỏ anh sao,em không muốn cho thằng bé có một gia đình hoàn chỉnh ư …"
Vừa nói xong anh liền ôm lấy cô,cái ôm này đã lâu lắm rồi anh không được ôm,anh nhớ mùi hương của cô lắm.
" Anh đừng làm khó tôi nữa có được không?? Chẳng phải anh đến đây là vì con là muốn cướp con của tôi sao "
" Anh không cướp con của em bởi vì nó cũng là con của anh mà,anh đến đây là vì em mà,có em thì mới có con của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-mot-tinh-yeu/3464443/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.