Tử Yên nấu ăn ở ngoài nhà bếp nhưng cô chẳng thể nào tập trung được nữa …Đúng lúc này ba mẹ đã vào nhà,sau hôm nay hai người họ lại về sớm thế lỡ như ba mình mà thấy Cảnh Du chắc sẽ đánh chết cho mà xem. Miệng luôn nói hận người ta nhưng sâu trong lòng cô vẫn không nở.
" Con gái,con đang nấu cơm sao …"
" Dạ vâng,hôm nay ba mẹ về sớm …"
" Ừm,mẹ về sớm là có việc.Ông nội con đỗ bệnh rồi cho nên mẹ và ba con sẽ về quê một chuyến …"
" Ông nội có sao không mẹ …".
" Mẹ cũng không rõ nữa,cô hai con nói là bị té cho nên bây giờ mẹ và ba con phải tranh thủ về thành phố D …"
" Con và Cảnh Dương ở nhà nhớ ăn uống đầy đủ và khoá cửa cẩn thận,mẹ và ba con đi chắc cũng hơi lâu …"
" Dạ được…"
Lý Nhã dặn dò con gái xong thì liền đi vào trong phòng tắm rửa và lấy quần áo …Bà không thấy cháu trai mình đâu thì cứ nghĩ thằng bé đã đi qua nhà hàng xóm chơi rồi …
Khoảng chừng nữa tiếng sau thì ba mẹ cô cũng lên xe taxi,khi thấy ba mẹ lên xe rồi thì cô mới vào trong nhà …
Tử Yên tranh thủ nấu cơm trưa nhạn 1 chút,bây giờ cũng hơn 11 giờ rồi chắc thằng bé cũng đã đói …Cô làm 3 món trong đó có món thịt chiên,tôm xào và canh cà chua …
Đồ ăn được dọn lên thì Tử Yên đi vào trong phòng gọi con trai mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-mot-tinh-yeu/3458511/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.