Tử Yên sau khi tắm xong thì đi vào phòng tìm con trai mình nhưng chẳng thấy đâu,rõ ràng là lúc nãy cô bảo nó ở trong phòng chờ cô mà.Chắc có lẽ là chạy ra ngoài chơi hay là qua nhà hàng xóm chơi rồi …
Cô thở dài một cái rồi đi ra phòng bếp chiên bị nấu cơm, phòng bếp và phòng khách khá là gần nhau cho nên cô có thể nghe được âm thanh của tivi và tiếng nói chuyện.Lạ thật giờ này ba mẹ cô đang ở ngoài vườn mà,vậy thằng bé đang nói chuyện với ai chứ.
Trong lòng cô có chút lo lắng rồi hớt ha hớt hãi chạy ra phòng khách,cho đến khi cô thấy con trai mình ngồi kế bên người đàn ông đó thì cô có chút bất ngờ,hai chân liền chùn lại …
" Mẹ! cuối cùng mẹ cũng tắm xong rồi.Từ nãy giờ chú này chờ mẹ lâu lắm đấy "
Giọng nói của thằng bé cứ giống như người lớn vậy, không có gì là giống 1 đứa con nít cả.
" Tử Yên! Cuối cùng anh cũng tìm được em rồi"
Cô không nói gì cả chỉ đi lại cầm điều khiển lên tắt tivi, rồi sau đó thì dẫn con trai mình vào phòng.Cảnh Du thấy vậy liền đi theo hai mẹ con …
" Con trai,con ở trong phòng chơi lắp ráp nha,mẹ ra ngoài nói chuyện với chú một chút "
" Dạ mẹ "
Tử Yên đóng cửa lại rồi đi vào nhà bếp và Cảnh Du cứ thế mà lủi thủi đi theo phía sau.Sau khi thấy cô đứng lại thì anh đột ngột ôm cô vào lòng,Tử Yên không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-mot-tinh-yeu/3458510/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.