“Tại sao đột nhiên em lại để ý cách nhìn của anh ta về em vậy?”
Câu hỏi này lập tức bắt bí Lăng Lăng. Đúng vậy! Bị mất mặt trước anh tacũng chẳng phải một hai lần, sao giờ đột nhiên để ý tới cách nhìn củaanh ta chứ.
Lăng Lăng chống cằm, ngón tay vuốt ve nước sơn kimloại trắng muốt của laptop, máy này là anh ta cấp cho cô. Trước kia, mỗi lần đi siêu thị điện tử cô đều nhìn bảng giá “mười ba ngàn năm trăm lẻtám” tệ mà tặc lưỡi, sờ sờ nước sơn kim loại trăng trắng rồi bỏ đi, mãicho đến khi anh bảo cô mua một chiếc laptop tốt nhất phù hợp với côngviệc. Cô cứ đắn đo thật lâu, cuối cùng tự cho là “hoang phí” mà mua tới, ai ngờ khi Dương Lam Hàng thấy máy tính của cô lại nói: “Tại sao emkhông mua một cái tốt hơn?” Từ trước đến nay anh đều dành cho cô nhữngthứ tốt nhất.
Thấy cô mãi không trả lời, trên màn hình chuyển đến một dấu chấm hỏi: “?”
Lăng Lăng nói với anh:
“Anh biết không, em phát hiện anh ta rất quan tâm đến em, ví dụ như khi làmthí nghiệm chống ôxy hóa, anh ta thà bỏ tiền thuê người khác làm chứkhông để em làm.”
“Còn có, hôm nay một anh năm trên nói với em,tài liệu Dương Lam Hàng cho em mỗi chương đều cực kỳ quý giá, thậm chícó những cái đại học T không có nổi.”
“Rồi thì, các giáo viên đều rất bận rộn, căn bản không có thời gian chăm lo cho sinh viên, nhưngDương Lam Hàng lại dành rất nhiều công sức cho em, đi công tác cũngkhông quên gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-la-bao-xa/1266863/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.