Cô bình tĩnh đi tới căn phòng trên du thuyền, từng bước chân của cô nặng trĩu. Liệu anh có tin cô hãy không, gay là anh lại sĩ nhục, lăng mạ cô. Cô đi tới gần căn phòng, cửa mở hé ra. Cô muốn bước vào thì liền dừng lại khi nghe anh và cô ta nói chuyện
‘ anh lâm, chúng ta về nhé. Em sợ như ân lắm’ cô ta thút thít nói
‘ không có gì phải sợ, anh sẽ bảo vệ em. Nhất định anh sẽ xử lí cô ta’
‘ dạ anh’ ả ta ôm anh vào lòng
Khi nghe đến đây, cô nở một nụ cười mĩa. Là cô đang tự cười chính mình, vì tin anh đã thật sự thích mình, nhưng không ngờ..Cô rời đi thật nhanh, cô không muốn ở đây nữa. Khi đang chạy ra ngoài thì chợt bàn tay của lâm tổng kéo cô lại
‘ em đi đâu vậy’
‘ dạ sếp, tôi muốn đi về’
‘ tôi đưa em về’
‘ dạ không cần đâu ạ, tôi đi được’
‘ tôi sẽ đưa em về’ nói rồi lâm tổng kéo cô ra xe và chở về. Và bạch lan cũng đi theo nữa
Trong xe không khí im lặng lạ thường, bạch lan cũng hiểu lúc này không nên hỏi gì. Chị ân cần yên tĩnh, cứ như vậy khi đến nhà của cô. Cô vội chào 2 người và lập tức trở vào nhà, lâm tổng cũng muốn nói chuyện với cô nhưng phải đưa bạch lan về nên anh đưa bạch lan về trước, rồi sẽ gặp cô sau. Khi đã đưa bạch lan về nhà, rồi lâm tổng lái xe tới chỗ cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-khong-the-tha-thu/2878299/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.