Sau đó, Du Triệt hoàn toàn chỉ đứng bên Khuynh Thành làm cảnh, nhìn cô bạo lực đánh tên đại ca kia ra sao, à không phải, là nhìn người của cô bạo lực đánh tên đại ca kia ra sao.
Toàn khu vực cảng đều vang lên ầm ầm tiếng nổ súng cùng âm thanh la hét thảm thiết xin tha. Du Triệt cảm thấy bản thân ở đây đúng là vô dụng, cô hoàn toàn không cần anh giúp đã xử lý xong tất cả.
Mấy chục phút sau, không gian yên tĩnh trở lại.
Vị đại ca đang quỳ dưới đất lặng lẽ thở phào, cuối cùng cũng kết thúc.
Mặt mày Khuynh Thành hiền hoà nhìn tên đại ca, cười đến vô cùng hữu hảo.
"Làm ăn là phải có quy tắc, anh tùy tiện phá vỡ là không được đâu. Vậy đi, niệm tình hôm nay anh lần đầu hợp tác với Nam Cung gia, tôi sẽ bỏ qua cho anh, chỉ lấy tiền bồi thường gấp năm lần số tiền hàng kia thôi."
Đại ca chưa thở phào được bao lâu thì da đầu đã căng lên, mặt trắng bệch.
"Năm.......năm lần?"
"Sao, quá ít à? Hay là........"
"Không, không, không, đủ rồi, chúng tôi sẽ trả tiền đúng hẹn."
Khuynh Thành cười khanh khách, ác ý hỏi thêm: "Vậy có lấy hàng nữa không?"
Hắn ta cắn răng, "Lấy, đương nhiên là lấy." Đã bị lỗ đến vậy, nếu còn không lấy hàng thì chẳng phải là mất cả chì lẫn chày sao, chuyến này đi công cốc rồi. Cho nên dù có đau lòng đến đâu, tên đại ca vẫn nghiến răng nghiến lợi đem hàng về.
Khuynh Thành tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-cung-chieu-em/3225332/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.