Lạc Giao Giao và Lạc Vĩ Đình luôn đuổi theo phía sau Mẫn Nguyệt. Khi hai người theo kịp tới con hẻm nhỏ thì từ xa đã thấy tình hình chiến đấu của bọn họ. Lạc Vĩ Đình gấp gáp muốn đi qua đó giúp Mẫn Nguyệt nhưng bị Lạc Giao Giao kéo lại.
"Anh Vĩ Đình, bây giờ ở bên đó rất nguy hiểm, anh đi qua đó sẽ bị thương đó, lỡ như bọn họ ra tay với anh thì sao?"
"Mẫn Nguyệt đang gặp nguy hiểm, anh không quan tâm nhiều như vậy! Giao Giao, em cứ ở đây, đừng chạy loạn, chờ anh qua đó giúp Mẫn Nguyệt đã!" Nói xong Lạc Vĩ Đình liền gạt tay Lạc Giao Giao ra, nhanh chóng chạy đến chỗ Mẫn Nguyệt.
Lạc Giao Giao sững sờ nhìn bàn tay trống rỗng của mình, cô có cảm giác lần này cô buông tay anh ấy ra thì đã hoàn toàn mất đi anh ấy rồi. Trong mắt Lạc Giao Giao hiện lên tia bi thương, anh Vĩ Đình vậy mà có thể vì Mẫn Nguyệt đến bản thân mình cũng không quan tâm. Đến bao giờ cô mới có thể khiến anh ấy cũng đối xử như vậy với cô?
Mẫn Nguyệt bị thương lại còn phải đối mặt với hai sát thủ, một người trong đó lại là tay súng bắn tỉa rất khó đề phòng. Cô gần kiệt sức rồi, ngay lúc này, sau lưng cô có một tên sát thủ vẫn chưa chết. Hắn lợi dụng cô không để ý, bàn tay cầm súng hướng về phía cô.
Mẫn Nguyệt cắn răng, xoay người một cái, đá thật mạnh vào đầu tên sát thủ trước mặt, họng súng cũng giơ về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-cung-chieu-em/3225275/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.