Trong một căn phòng nhỏ ẩm ướt, bốc lên thứ mùi khó ngửi, Lâm AnNhiên mơ màng tỉnh dậy. Cô từ từ mở mắt ra, phát hiện bản thân bị nhốttrong một căn phòng. Cô thử cử động nhưng lại biết được hai tay cùng hai chân đều bị trói chặt. Lâm An Nhiên tiếp tục giãy giụa để cởi dây trói, cánh tay vì bị ma sát mà đã dần bị bầm tím, cộng thêm vết thương trêntay khiến cho cô đau đến mặt trắng bệch.
”Kót két” Cánh cửa gỗ được một bàn tay đẩy ra, ánh sáng bên ngoài nhờ đó màchiếu vào, soi sáng cả căn phòng, Lâm An Nhiên khẽ nheo mắt lại để từ từ thích ứng với ánh sáng chói mắt này.
Một người đàn ông chậm rãi bước vào, lúc này Lâm An Nhiên mới nhìn thấy rõngười đàn ông kia, thì ra là Đàm Đài Văn. Hắn ta đến trước mặt cô, nắmchặt cằm Lâm An Nhiên kéo lại gần, lạnh lùng nói: “Nhanh như vậy đãtỉnh, cô quả nhiên không phải người tầm thường. Nói, rốt cuộc cô là ai?”
Lâm An Nhiên không trả lời mà chỉ lẳng lặng nhìn hắn, không có sợ hãi cùngkhẩn trương. Đàm Đài Văn cảm thấy như bản thân đang bị xem thường, bàntay càng nắm chặt cằm Lâm An Nhiên: “Đừng tưởng cô không nói thì tôikhông có cách nào điều tra cô là ai!”
AnNhiên lúc này mới có phản ứng, cô cười khinh miệt: “Được, vậy anh cứ điđiều tra đi. Tôi biết, anh vốn không điều tra được gì nên mới đến đâyhỏi tôi.” Không phải cô nói khoác, mà hệ thống thông tin của tổ chức vôcùng bảo mật. Người ngoài đều biết, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-cung-chieu-em/3225247/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.