Mẫn Nguyệt vốn còn đang suy nghĩ phải nên cải tạo hệ thống tổ chứclàm sao thì Tiêu Anh Kỳ lại đúng lúc gọi đến. Vừa mở máy cô đã nghegiọng nói đáng đánh đòn của ai kia.
”Queen, vừa rồi có người xâm nhập sao? Đại chiến lâu như vậy, thế nào, kết quả ai thắng?”
”Ai thắng cái đầu anh, biết có người xâm nhập, anh không giúp thì thôi mà còn ở một bên xem kịch vui?”
”Hắc hắc, chẳng phải đây là tôi tin tưởng thực lực của cô sao. Được rồi, vậy cuối cùng ai thắng?”
”Khụ khụ, đương nhiên là tôi rồi!”
”Thật không?” Giọng nói của Tiêu Anh Kỳ tràn đầy sự không tin.
Mẫn Nguyệt có chút chột dạ nói: “Thật, nếu không bây giờ anh có thể thảnh thơi như vậy sao! Anh gọi tới chỉ để nói vậy thôi à?”
Tiêu Anh Kỳ cảm thấy Mẫn Nguyệt có chút kì lạ nhưng cũng không tiếp tục hỏimà quay về chuyện chính mà mình định nói, cả người liền trở nên nghiêmtúc.
”Queen, vụ ám sát của sáu nămtrước, tôi điều tra được một chút thông tin. Thật ra, vụ ám sát đó bịngười khác xóa bỏ mọi dấu vết, ngay cả sát thủ cũng đã chết, thủ đoạn vô cùng sạch sẽ. Lúc đó, Nam Cung Âu Thần vừa mới lên nắm quyền đã bị ámsát thì có thể thấy người ra tay chắc là người trong nội bộ của Nam Cung gia, hơn nữa rất có quyền lực.”
Ngườicủa Nam Cung gia? Thật sự lúc đó Mẫn Nguyệt cũng đã nghĩ đến điều nàynhưng cô lại không có khả năng điều tra nên không thể biết được chínhxác là ai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-cung-chieu-em/3225242/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.