Sáng sớm Nam Cung Âu Thần tỉnh dậy, theo thói quen nhìn sang cô bébên cạnh. Mẫn Nguyệt cuộn tròn mình trong ngực Nam Cung Âu Thần, bàn tay nắm chặt áo anh, môi hồng nhỏ nhắn khẽ chu lên, thật đáng yêu như mèocon. Loại bỏ lớp trang điểm rực rỡ của tối hôm qua, khuôn mặt Mẫn Nguyệt càng thêm ngọt ngào, thuần khiết. Bất giác, đường nét trên gương mặtcủa Nam Cung Âu Thần liền trở nên nhu hòa. Nghiêng người, hạ xuống tráncô một nụ hôn rồi mới nhẹ nhàng bước xuống giường. Nhưng chỉ vừa ngồidậy lại phát hiện bàn tay của Mẫn Nguyệt vẫn nắm áo anh không buông. Nam Cung Âu Thần từ từ gỡ bàn tay của cô ra, Mẫn Nguyệt ở trong mộng nhưcảm thấy bất an, cô nhíu mày, nhưng sau đó lại mê mang ngủ tiếp. NamCung Âu Thần thở hắt ra, bước vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, chuẩnbị đến công ty.
Bình thường, Mẫn Nguyệt không bao giờ ngủ dậy trễ, bởi vì cô luôn không có cảm giác an toàn. Nhưng hôm nay thì khác, cô phá lệ ngủ đến trưa.Mẫn Nguyệt mơ màng mở mắt, nhìn quanh căn phòng, quả nhiên không thấyNam Cung Âu Thần. Cô liếc mắt sang đồng hồ ở đầu giường, giật mình pháthiện đã mười một giờ trưa. Hình như từ lúc ngủ chung với Thần, cô ngủngày càng ngon giấc, thậm chí hôm nay lại ngủ đến tận trưa. Mẫn Nguyệtsau khi làm vệ sinh cá nhân xong thì xuống phòng ăn trưa. Ăn xong, vềphòng, cô lại bắt đầu thấy nhàm chán. Mẫn Nguyệt lấy điện thoại gọi choVũ Điềm Điềm, cô thật sự chán muốn chết rồi, cần có người giúp giải tỏa. Điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-cung-chieu-em/3225240/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.