Vợ chồng Matthew ở lại Thanh Hà ba ngày. Sau khi đưa tiễn bọn họ, Thư Ngọctrở lại cuộc sống bình thường của trước kia.
Có người không quen nhìn Thư Ngọc dương dương tự đắc với cuộc sống vô vị củamình.
“Thư Ngọc, ngày mai trường học tổ chức cắm trại, có thể mang theo người nhà,em mang chị đi nhé.”
“Sao lại muốn mang chị đi, em trai của em đâu?”
“Không phải chị thích cắm trại sao? Dẫn theo em trai đi chẳng phải làm bảomẫu suốt hành trình à?”
“Được rồi…”
Ngày tiếp theo, trời quang đến đáng yêu. Tề Tiểu Uyển kéo Thư Ngọc tới địađiểm tập hợp, người đến gần đủ, Thư Ngọc nhìn xung quanh một vòng, không bất ngờchút nào khi thấy Trình Du và Cô Mang.
Đoàn người leo từ chân núi Phật đi lên, dọc đường có nói có cười.
Trình Khởi Phong chạy đến bên cạnh Thư Ngọc hỏi: “Có nặng hay không, muốn tôicầm giúp cô không?”
Thư Ngọc lắc đầu: “Cám ơn, không cần.”
Tề Tiểu Uyển chế nhạo: “Sao không hỏi tôi? Tôi sắp bị đè bẹp rồi.”
Trình Khởi Phong ngượng ngùng gãi mũi: “Tôi cầm cho.”
Tề Tiểu Uyển phất tay: “Đi đi đi, không thành ý.”
Mọi người đã leo lên đỉnh núi, cạnh rừng cây tìm được một bãi cỏ trống trải,họ bắt đầu dựng lều trại.
Trình Khởi Phong vừa lấy đồ ra ngoài vừa đến gần Thư Ngọc hỏi: “Muốn tôi giúpcô dựng lều trại không?”
Gân xanh ở thái dương của Thư Ngọc khẽ nhảy lên: “Cám ơn, không cần.”
Thư Ngọc và Tề Tiểu Uyển loay hoay hai ba lần thì dựng lều xong. Bên kiaTrình Khởi Phong lại đổ đầy mồ hôi trên đầu, làm sao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-mai-ben-anh/21932/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.