oooOOO•••OOOooo
Thời gian trôi thật chậm với cô, dường như chỉ có màu đentối tăm phủ kín tất cả. Nó khiến cho người ta cảm thấy cô đơn, thấy thật mệt mỏi… Có tiếng bước chân người nào đó đang điđến và rồi giọng nói ấy vang lên
” Chào buổi sáng! Em ổn chứ? ”
Cô mỉm cười ngọt ngào đáp lại
” Buổi sáng tốt lành, Shiki! Em vẫn ổn. ”
Khi tỉnh giấc hay nói đúng hơn là khi hệ thần kinh làm việctrở lại, trước mắt cô vẫn là một mảnh đen tối. Cô ngồi dậy,hắn từ tốn đỡ cô đi đến bàn trang điểm. Tuy không thể nhìnnhưng cô tự biết bây giờ mình trông vô cùng khủng bố. Đầu tócsẽ xù như ổ rơm, từ hôm qua đến giờ chưa hề tắm rửa nên… hẳnsẽ rất là dơ đi…
Nhưng cũng không thể trách cứ sao cô ở dơ! Bên cạnh chỉ cóWill và Shiki, không thể nhờ họ giúp mình tắm rửa hay thay đồđược!
Tuy nội tâm đang gào thét mãnh liệt… chỉ vì chút hình tượng nên cô đành phải nín nhịn cái cảm giác khó chịu mà tỏ rabình tĩnh.
Hắn nhanh nhẹn đi một lúc rồi đặt thứ gì đó lên bàn. Cônghe thấy tiếng nước sau đó cảm nhận được một cảm giác mátlạnh thoải mái trên mặt. Dù là mùa hè hay mùa đông cô đều rửa mặt bằng nước lạnh, có lẽ sự mát lạnh giúp cô thanh tỉnhvào mỗi ngày mới. Thật không ngờ thói quen nhỏ như vậy mà hắn vẫn để tâm.
Khi mọi chuyện vẫn đang tốt đẹp thì…
Có lẽ do một lý do nào đó… hắn tháo cúc áo ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-la-quan-gia-cua-em/1911670/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.