Cậu ta đến vỗ vai cô, giọng nói thể hiện sự khó hiểu và bất đắc dĩ
” Đúng là đồ ngốc mà! Cô yêu anh ấy như vậy vì sao lại bắt tôi diễn kịch là hồ ly phản diện chứ? “
Cô quay người về phía Will nói nhỏ
” Tôi sẽ kể mọi thứ cho cậu! Bây giờ xuống lầu gọi chị Pearl và ông Hie đến phòng họp đi đã. “
Len lén thở dài, cậu khoác chiếc áo vest xám của mình ở đầu giường cho cô rồi đi xuống lầu.
Cô bước đi trong dãy hành lang tối tăm không tia sáng. Bây giờ nếunhờ chút sáng từ mặt trăng nhìn cô như một con búp bê sứ...đẹp nhưng vô hồn... Vô hồn từ đôi mắt tím sâu hun hút đó đếndáng đi như rối dây...
Ánh đèn mờ trong gian phòng tối, cô bắt đầu ra lệnh
” Cảm ơn mọi người đã giúp tôi hoàn thành vỡ kịch này. Ông Hietrong khoảng một tuần tới làm phiền ông lo chu toàn mọi việctrong dinh thự! Còn di chúc tôi sẽ đưa cho chị Pearl sau. Về phần quân sự giao lại toàn quyền cho băng... Đến lúc người thừa kếtôi nhận quyền lực thì lập tức thực hiện chuyển nhượng. Haingười là ông Hie và chị Pearl biết mình phải làm những gì rồi đấy! “
” Vâng... thưa tiểu thư “
” T...tuân lệnh “
Nói rồi hai bọn họ cúi chào và đi ra ngoài. Trong phòng chỉ còn lại cô và cậu...
” Đầu cô bị hỏng rồi phải không? Cái gì là di chúc? Người thừa kế chứ? Này... này... Năm nay cô mới có 16 tuổi thôi!!!! “
Thứ còn lại làchẳng còn gì cả! Hư vô... Dường như chẳng còn lại gì minhchứng cho sự tồn tại của cô. Thế giới này thật buồn... Nghĩnhiều thì chỉ cảm thấy một nỗi buồn lớn từ bản thân và mọingười mà thôi. Khi con người sinh ra đều được ban cho tình yêucuộc sống. Bị dồn vào trường hợp tệ hại, con người sẽ cầusinh được sống! Đối với cô lại khác, cô sinh ra với quá nhiềunỗi buồn. Khi biết mình sẽ chết, cô đã rất sợ! Thời gian vừaqua, sau khi suy nghĩ kĩ cô nhận ra được sống là điều tuyệt vời nhất. Nhưng có sinh ắt có tử, đó là lẽ thường. Không ai cóthể trốn chạy cái chết và cũng chẳng có ai bị thời gian bỏquên. Con người vốn là vậy. Trái với quy luật kia chỉ cóvampire và ác quỷ. Cô không cần thêm gì nữa. Lúc sinh ra làkhóc... vậy lúc chết đi cũng nên nở nụ cười thật tươi...
Đôi khi cô ước mình chỉ là một người bình thường... Như vậy nỗi đau, nỗi buồn có vơi bớt không?
Đấm chìm trong dòngsuy nghĩ miên man. Cuộc sống của cô đã đến hồi kết... hi vọngđó sẽ chính là cái kết tốt nhất!
Nỗi đau vẫn còn ở trong lòng
Như một ngọn lửa cháy âm ỉ
Rồi đây ngọn lửa ấy sẽ bùng cháy!?
Hay bị dập tắt, nguội lạnh đi?
Phải chăng mọi chuyện sẽ kết thúc như vậy?
Một kết thúc buồn cho một số phận buồn
Chuyện gì đến sớm muộn cũng phải đến...
oooOOO•••OOOooo
P/s: Chap này tâm trạng nhỉ? Thấy buồn buồn sao ấy:“( Có ai đọc xong cảm động không ta?:)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]