Anh là mặt trời, là bầu trời của em
Nhưng giữa hai ta là khoảng cách quá lớn...
Vì thế buộc mình phải buông tay
Để anh ra đi...
Ước gì “quên” là việc dễ dàng thực hiện
Và “hết yêu” là điều em có thể làm...
Hành trình nào cũng có điểm dừng
Hiện tại chính là điểm phải dừng lại của em...
Quyết định của em luôn hướng đến lợi ích của anh
Đau khổ trước! Sau đó mới có thể cắt đứt...
Tình yêu là thứ tình cảm đáng sợ như vậy
Một khi đã vào sâu thì tìm được lối ra là vô cùng khó khăn...
Thế nên em dừng đôi chân này lại
Để anh tìm thấy lối ra cho mình
Lắng nghe tiếng mưa ngoài hiên
Cõi lòng em đượm buồn...
Nghĩ lại...
Trước khi em kịp nhận ra....
Trái tim này đã bị anh cướp mất rồi!
Em không bao giờ hối hận vì đã yêu anh
Chỉ có nuối tiếc...
Chẳng thể bước đi bên anh suốt đời
Điều tuyệt vời nhất đối với em là
Có thể gặp gỡ anh
Phiêu lưu cùng anh
Học chung trường
Được...
Anh ôm ấp
Nghe anh hát
An ủi, yêu thương, bảo vệ bởi anh...
Nhưng...
Bây giờ...
Có lẽ... là
Cái kết của hai ta...
oooOOO•••OOOoo
Khi hắn tỉnh dậy đã là buổi chiều hôm sau. Tâm trạng của hắn vôcùng, vô cùng tệ khi biết cô đã trở về Milange Quốc mộtmình!!! Oán khí ngùn ngụt toả ra tứ phía... rốt cuộc cô nghĩgì mà dám bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-la-quan-gia-cua-em/1911657/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.