16
Tối hôm đó, Hoàng hậu vì tức giận mà thổ huyết.
Cả Liên gia chúng ta đều bị kết tội, toàn bộ bị giam vào Thiên lao.
Thiên lao bẩn thỉu, ẩm ướt, trên tường chồng chất những vết m.á.u đã khô, mới cũ đan xen.
Chúng ta bị giam ba ngày liên tiếp, tình cảnh vô cùng thê thảm.
Đến đêm ngày thứ ba, không thấy ngục tốt mang cơm, nhưng từ trong cung lại truyền đến tiếng binh mã giao chiến, kèm theo mùi khói dày đặc tràn qua cửa sổ.
Liên Tri Tình từ lúc vào đây đã thần sắc rối loạn, u ám ủ rũ.
Nàng vốn mơ mộng sẽ gây chấn động cả bữa tiệc, nhưng không ngờ đổi lại là cơn thịnh nộ của Thiên tử.
Giờ đây, nàng ôm lấy chân Hứa di nương, giọng nói run rẩy, một lần nữa hỏi lại câu hỏi đã lặp đi lặp lại nhiều lần:
“Mẫu thân, chẳng phải người nói bài tiểu khúc này một khi được cất lên sẽ giúp con nghịch thiên cải mệnh sao?”
Hứa di nương hừ một tiếng, gương mặt đầy vẻ thiếu kiên nhẫn:
“Chẳng qua là do ngươi hát không hay, chọc giận quý nhân mà thôi!”
Trong đáy mắt nàng thoáng qua tia nham hiểm, giọng nói lạnh lẽo:
“Lại nói, cả nhà rơi vào tội danh, chẳng phải cũng là nghịch thiên cải mệnh hay sao?”
Hướng Vãn không nhịn được nữa, liếc nhìn Liên Tri Tình, nói:
“Ngươi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-hien-phu-tuyet/3740210/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.