🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ta theo cách dạy của kiếp trước mà dạy nàng, dạy hết tất cả.

 

Cầm kỳ thi họa, thơ văn ca phú, toán pháp, ghi sổ, lễ nghi, vũ đạo.

 

Ta muốn xem nàng giỏi nhất ở phương diện nào, nhưng không ngờ, thứ nào nàng học cũng ra dáng ra hình.

 

Phu tử dạy toán rất nghiêm khắc, yêu cầu nàng phải theo kịp tiến độ của đám nam sinh.

 

Nữ phu tử dạy lễ nghi là lão nhũ mẫu xuất thân từ cung đình, cực kỳ khắt khe, không ít lần đánh mạnh lên lòng bàn tay nàng.

 

Ta liền bảo nàng:

 

“Nếu đau không chịu được, hoặc cảm thấy quá khó, thì không cần học những thứ này nữa.”

 

Kiếp trước, Liên Tri Tình cũng cho rằng học lễ nghi khô khan, học đàn đau tay, học cờ hại thần trí.

 

Ta cũng đã chiều theo nàng, không thích thì không học.

 

Ta chưa từng mong sẽ dạy ra một toàn tài.

 

Chỉ mong nàng học những điều mình thích, biết phân biệt đúng sai, giữ được tâm tính thiện lương.

 

Nào ngờ, Liên Hướng Vãn nắm c.h.ặ.t t.a.y bị đau, đôi mắt ngân ngấn lệ, như muốn rơi nhưng lại cố kìm nén, kiên cường nói:

 

“Mẫu thân, con làm được.”

 

Nàng làm tốt hơn Liên Tri Tình rất nhiều.

 

Ta chợt nhớ đến kiếp trước, bất kể đông hàn hay hè nóng, nàng vẫn luôn một mình nhảy múa bên bờ ao, hết lần này đến lần khác nâng chân xoay người.

 

Hứa di nương không thích nàng đọc sách, nàng liền lén trốn vào bụi cây sau đình nghỉ mát để xem.

 

Ta không đành lòng, bèn để lại vài cuốn sách ở đó.

 

Khi nàng gặp ta, liền cúi đầu, khóe mắt cong lên, khẽ khàng cảm tạ.

 

Kiếp này, dù đổi sang ta làm mẫu thân, nhưng tâm tính nàng vẫn kiên cường như trước.

 

Trái lại, Hứa di nương nghe nói chuyện này, lòng không khỏi xót xa, liền tìm cách nói bóng gió khuyên ta:

 

“Phu nhân, Đại tiểu thư cũng đâu phải đi thi nữ tú tài, cần gì phải cực khổ như vậy?”

 

Ta cố ý đáp:



 

“Khổ tận cam lai, chịu khổ mới có thể đứng trên người khác.”

 

Hứa di nương nghe vậy, liền để lộ vẻ đau lòng ra mặt.

 

Liên Tri Tình sau lưng nàng tiến lên, khéo léo lấy lòng:

 

“Mẫu thân, bài 'Thương Nữ Dao' con mới học hôm qua đã thuộc rồi, để con hát cho người nghe nhé?”

 

Hứa di nương liền giơ tay, một cái tát giáng thẳng vào mặt nàng, khiến m.á.u mũi trào ra, cả người ngã nhào xuống đất.

 

“Đồ nha đầu hèn mọn, đây là chỗ ngươi được phép mở miệng sao?

 

“Những thứ thấp hèn ngươi học được mà cũng dám so sánh với Đại tiểu thư à?”

 

Khi đánh Liên Tri Tình, khóe miệng Hứa di nương lại lộ ra một nụ cười khó kìm nén, còn lén liếc mắt nhìn ta.

 

Có lẽ nàng nghĩ rằng chỉ mình nàng biết chuyện tráo đổi nhi nữ.

 

Những năm qua, Hứa di nương thường xuyên trước mặt ta nhục mạ, hành hạ Liên Tri Tình, thần sắc đầy khoái ý.

 

Đôi lúc ta khuyên nhủ, nàng lại càng đánh hăng hơn.

 

Nàng cho rằng hành hạ nhi nữ của ta như thế, sau này khi ta biết sự thật, hẳn sẽ đau lòng đến mức muốn c.h.ế.t đi.

 

Liên Tri Tình nằm ngửa trên đất, mãi không đứng dậy nổi, vừa ôm mặt vừa nghẹn ngào khóc thành tiếng.

 

Hướng Vãn thấy vậy, không đành lòng, liền bước lên đỡ nàng.

 

Liên Tri Tình lại hất tay nàng ra, giọng đầy căm hận:

 

“Không cần ngươi giả lòng tốt! Ngươi cố ý làm bộ làm tịch, chỉ muốn lấy lòng cha ta để ra oai!

 

“Ngươi và mẹ ngươi đều giả nhân giả nghĩa như nhau!”

 

Ta chỉ cảm thấy buồn cười.

 

Kiếp trước kiếp này, bất kể nàng ở giữa phúc lành hay trong khổ ải, đều tựa như người mù đi đường, chẳng thấy rõ được lối đi.

 

05

 

Hứa di nương là kẻ tâm địa độc ác, thủ đoạn tàn nhẫn.



 

Đối xử với Liên Tri Tình, nàng còn tàn nhẫn hơn so với kiếp trước đối với Hướng Vãn.

 

Giữa sổ cửu hàn thiên, nàng để Liên Tri Tình vừa chập chững biết đi đứng trong sân hứng gió chịu tuyết.

(Sổ cửu hàn thiên - 數九寒天: là một cách nói trong văn hóa Trung Hoa, chỉ những ngày lạnh nhất trong năm, thường rơi vào khoảng mùa đông.

"Sổ cửu" nghĩa là đếm các chu kỳ "chín ngày" bắt đầu từ ngày Đông chí (thời điểm ngày ngắn nhất trong năm). Tổng cộng có 9 chu kỳ, tức 81 ngày, được chia như sau:

Nhất cửu: Chín ngày đầu sau Đông chí.

Nhị cửu: Chín ngày tiếp theo.

...

Cửu cửu: Chín ngày cuối cùng.

Trong đó, thời gian từ "Tam cửu" đến "Ngũ cửu" (khoảng 20-30 ngày sau Đông chí) được coi là lạnh nhất trong năm, gọi là "hàn thiên" (trời giá rét).)

 

Con bé chỉ mặc một lớp áo mỏng, chẳng bao lâu mặt đã đỏ bừng, bị cảm lạnh.

 

Đây là thủ đoạn Hứa di nương dùng để tranh sủng.

 

Liên Tri Tình đang lặp lại cuộc sống của Hướng Vãn kiếp trước: tuổi nhỏ chịu đủ đòn roi, lớn lên lại thiếu ăn thiếu mặc.

 

Cùng độ tuổi, nàng thấp hơn Hướng Vãn một cái đầu, dáng người gầy guộc tựa thân trúc khô.

 

Kiếp trước, dáng vóc nảy nở nay đã trở nên phẳng lì, không còn chút vẻ yêu kiều.

 

Hứa di nương không cho nàng cơ hội đọc sách, học tập.

 

Chỉ bắt nàng ngày ngày học hát những khúc ca lả lơi, vặn eo lắc hông, uốn gối co chân, múa những điệu múa không thể xuất hiện trên các bữa yến tiệc.

 

Nếu học chậm, nàng liền bị đánh mắng.

 

Những sợi roi tre mảnh dẻ quất vào đùi non, không để lại dấu vết bên ngoài, nhưng đau đến thấu tim gan.

 

Dẫu vậy, mỗi ngày Liên Tri Tình trong phủ đều trang điểm rực rỡ, dáng đi uyển chuyển như tự cho mình đang sống cuộc đời tốt đẹp.

 

Còn cuộc sống của Hướng Vãn thì thực sự tốt hơn rất nhiều.

 

Kiếp này, ta dồn hầu hết tâm sức vào việc quản lý cửa tiệm, khiến của hồi môn của ta tăng lên gấp bội.

 

Những môn học nàng yêu thích, ta mời phu tử đắt giá nhất đến dạy.

 

Hướng Vãn có hứng thú với mọi môn học, nắm bắt rất nhanh.

 

Chỉ riêng múa, nàng lại chẳng có chút hứng thú.

 

Điều này khiến ta có chút kinh ngạc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.