. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng . 
̀M KIẾM 
[Quay sang nó Khả Như cầm dao bước lại mặt đầy sát khí] 
*Phập* 
Nó trợn mắt lên. 
- Cô...!! 
Khả Như đâm vào bụng nó một nhát. Máu từ vết thương chảy ra. 
- Đỡ cô ta dậy! Chúng ta sẽ đổi địa điểm. - Khả Như ra lệnh cho 2 tên vệ sĩ. 
_Về Phần Hắn_ 
Hắn gấp rút chạy đến nhà hoang. Đứng trước căn nhà hoang. Hắn đừng xe bước ra, chạy vào như điên dại. 
Thế Huy, Vĩnh Kỳ và Nhược Hy cũng vừa tới nhà hoang. Cả 3 cũng gấp rút tìm kiếm nó. 
Hắn đạp cửa bước vào. Vừa vào hắn thấy ngay chiếc điện thoạicủa nó vỡ tan tành. Hắn chạy lại nhặt chiếc điện thoại lên. 
- Này các cậu! Đây...đây là máu! - Thế Huy đến chỗ vũng máu và hốt hoảng. 
Hắn, Vĩnh Kỳ và Nhược Hy cũng chạy lại chỗ Thế Huy. 
- Chết tiệt! Đến chậm 1 bước rồi. - Mắt hắn đỏ ngầu lên tức giận. 
- Đường để ra khỏi khu vực này chỉ có 2 mà thôi. Lúc nãy tụimình đi 1 đường, vậy chắc chắn Khả Như sẽ đi đường kia. - VĩnhKỳ nói. 
- Vậy còn chần chờ gì nữa! Đi thôi. - Hy hối. 
Hắn nghe vậy đã chạy ra xe ra lệnh cho các đàn em đuổi theo. Hắn cũng lên xe chạy đi với vận tốc kinh hồn. 
Lúc này Hy chuyển sang đi với Vĩnh Kỳ, Thế Huy đi riêng. Cả 2 xe phóng đi với vận tốc không thua kém gì hắn. 
_Còn Về Nó_ 
Lúc này Khả Như lái xe, 2 tên vệ sĩ ngồi phía sau để giữ nó. Máu nó đang chảy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/53206/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.