Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
- Trời ơi, em đã nói là có sao đâu mà lại bắt em ở lại 1 đêm ở bệnh viện. - Nó vừa vào nhà đã càu nhào.
- Báo hại Thế Huy này phải ngửi thuốc sát trùng cả đêm.
- Thì lo cho 2 người thôi. - Hy cười.
- Giờ tụi nó khỏe rồi! Đi chơi đi. - Trung Hiếu đề nghị.
- Tao tán thành. - Vĩnh Kỳ hùa theo.
- Monster Lans nữa nha! - Hắn cười.
- KHÔNG! - Cả 5 người còn lại đồng thanh.
Hắn cười nắc nẻ.
- Đáng ra còn được cắm trại. Giờ phải ngồi đây như mấy đứa tự kỷ. - Hy.
- Ở trên đấy có vui vẻ gì đâu mà em đòi ở đấy nhỉ? - Trung Hiếu.
- Tính xử 2 nhỏ kia sao? - Vĩnh Kỳ.
- Mặc kệ đi. Dù sao cũng hết hiểu lầm rồi. - Nó.
- Chán quá trời ơi. - Thế Huy kêu ca.
- Đi đua xe đi bây. - Trung Hiếu.
- - 10 giờ sáng đi đua xe hả ba. Có bị điên không? - Hắn.
- Ờ quên. - Trung Hiếu gãi đầu.
- Đi bar đi. - Hy gợi ý.
- Được đấy. Cỡ này ít ghé Win Lady quá, nhớ mấy em chân dài ghê. - Vĩnh Kỳ tuôn 1 tràng.
Hy nghe vậy quay sang véo tai Vĩnh Kỳ.
- Anh nói cái gì nói lại em nghe xem.
- Anh...anh xin lỗi bà xã. Bà xã tha cho anh. - Vĩnh Kỳ rối rích.
- Hứ... - Hy bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/2335752/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.