Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
2 nhỏ mặt tái mét.
- H...Hạo...Thiên...iên... - Tuệ Nhi lắp bắp.
- 2 cô hay lắm. - Hy đá đểu.
- 2 cô chờ đó! Tôi kiếm được Hạ Băng với Thế Huy xong sẽ về tính sổ với cả 2. - Hắn quát.
Nói rồi hắn chạy lên đường núi kiếm nó với Thế Huy.
Bộ 3 cũng tức tốc chạy lên.
- Alo! Tao Vĩnh Kỳ nè! Mày điều động 70 thằng đàn em lên núi XYZ tìm chị 2 với phó bang coi (Hạ Băng với Thế Huy ạ) - Nói rồi Vĩnh Kỳ cúp máy chạy lên núi cùng mấy người kia.
Vì trời mới mưa xong nên rất là trơn trợt nên kiếm nó hơi khó/
1 lát sau đám đàn em của tụi hắn đã có mặt trên núi và chia nhau đi tìm nó và Thế Huy.
- Chị 2! Chị ở đâu. (Gọi nó là chị 2 vì nó là vợ chưa cưới của Hắn)
- Anh Huy! Anh đâu rồi.
- Hạ Băng. Em ở đâu? Anh biết mình sai rồi. Em trở về với anh đi. - Hắn hét lớn.
- Hạ Băng Mày đâu rồi. - Hy cũng hét to.
- Thế Huy mày đang ở đâu? - Trung Hiếu.
Nó và Thế Huy ngồi trong hang.
Nó do dầm mưa hình như đã bị cảm, người nó run bần bật. Môi nhợt nhạt. Thế Huy thấy vậy cởi áo sơ mi của mình ra đưa cho nó và Thế Huy thì cởitrần.
Đám người hắn thì đang gấp rút tìm kiếm nó, thiếu điều lục tung cả cái núi XYZ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/2335750/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.