. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng . 
̣C 
Sáng 7h 
Cả 6 người ở phòng hắn ngủ với tư thế rất ư là kì quặc. 
Hắn thì nằm ngang trên giường. Thế Huy đè lên hắn một chân của Thế Huy ởtrên giường còn một chân thì ở dưới đất. Nó thì nằm trên tay của hắn.Một chân gác lên người của Thế Huy. 
Vĩnh Kỳ thì nằm trên ghế sôfa , Hy nằm ngay trên người của Vĩnh Kỳ. Một tư thế rất ư là tình cảm.Trung Hiếu thì thê thảm hơn, Trung Hiếu nằm ngay dưới đất. 
Hắn cảm thấy có cái gì hơi nặng nặng, mở mắt ra thấy mình bị đè hắn hét toáng lên. 
- A a a. Nặng chết tôi rồi. 
Nó và Thế Huy nghe vậy cũng lồm cồm ngồi dậy. Hắn lẩm bẩm. 
- Nặng chết được, 2 người định giết tôi sao? 
- Tao cũng bị Băng đè này, xém chết theo mày. - Thế Huy cười. 
*Rầm...* 
- Trời đất ơi, cái gì vậy? - Nó hoảng hồn. 
Vĩnh Kỳ cựa quậy làm Hy từ trên mình của Vĩnh Kỳ té xuống sàn. 
- Hihi, té mà cũng không đau, ăn nhiều cũng có lợi quá đi chứ. - Hy cười, mơ màng mở mắt. 
- Chết anh . Chết anh rồi Hy ơi. - TRung Hiếu hét toáng lên. 
Giờ thì Hy mới nhận ra là mình đã ngã đè lên Trung Hiếu, cô vội vàng đứng dậy. 
- Hì hì. Em xin lỗi anh. - Hy giả bộ ngoan Hiền. 
Cả đám cười sặc sụa. 
- Chết! 7h15' rồi, nó nhìn đồng hồ hốt hoảng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/2335704/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.