. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng.
Tạo nhà hàng Âu 5*
6 người bước vào ngồi vào cái bàn bên góc trái, vị trí đẹp nhất quán. Thích hợp để ngắm cảnh.
- Hey! Ăn như cũ nha mấy đứa. - Thế Huy lém lĩnh.
- OK. Hôm nay Trung Hiếu khao mà. - Hắn nói.
- Tao nhớ tao lúc trước quá. Vĩnh Kỳ cười.
- Hôm nay anh chết rồi. - Nó cười.
- Tụi bây nói gì sao tao không hiểu gì hết vậy. - Trung Hiếu tò mò.
- Lát rồi anh hiểu. - Hy
- Dạ mấy anh chị dùng gì ạ? - Phục vụ bước ra đưa thực đơn cho Trung Hiếu.
- Hôm nay nhà hàng có bao nhiêu món đem hết ra đây. - Hắn nói.
- Hả?? - Trung Hiếu nghe vậy xám mặt, suýt té ghế.
Tên phục vụ bối rối, cả quán nhìn 6 đứa tụi nó như quái vật.
- Dạ... Anh chị chắc chứ? - Phục vụ.
- Chắc! Cứ đem hết ra đây.
- Dạ... Dạ ạnh chị chờ xíu
- Chết tôi rồi. - Trung Hiếu vừa nói vừa lấy tay lau trán.
- Cho vừa. Nhớ là khao hết nha Hiếu. - Thế Huy cười.
- Haha! Có người cùng cảnh ngộ với tôi rồi. - Vĩnh Kỳ cười khoái chí.
- ANh Hiếu chuẩn bị cháy thẻ. - Hy nói.
Đầu bếp của nhà hàng thì làm việc như chạy giặc. Sau 20p thức ăn đã được dọn ra đầy bàn.
Cả đám cắm đầu vào ăn, ăn không để ý hình tượng cũng chả để ý mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-cua-toi-nhe-tang-bang-lanh-lung/2335702/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.