🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai bóng người, đi dưới bầu trời đã ngả sang màu mỡ gà với khoảng cách ở giữa nhìn từ xa cũng thấy rất rõ. Ông trời như thể sắp cho đổ một trận mưa thật lớn xuống để bày tỏ lòng hối hận vì đã làm cho bố và tôi gặp lại nhau, trong một hoàn cảnh, một địa điểm không thể nói là phù hợp. Chi ít nếu trời mưa, ông trời cũng đã thể hiện sự ăn năn rành mạch hệt như một con người. Còn người đàn ông đi bên cạnh tôi, vẫn sẽ chỉ chọn cái quy tắc "im lặng là vàng" để đối đáp. Có thể khi đến nghĩa trang, tôi mong ông ấy sẽ nói một điều gì đó làm cho tôi cảm thấy hài lòng, nhẹ nhõm.



Đúng vậy, tôi chỉ cần ông ta bày tỏ một cách thật lòng với mẹ, tôi chắc chắn sẽ thấy yên lòng hơn rất nhiều.



Nhưng không hiểu sao, đường tới nghĩa trang hôm nay, dài hơn mọi lần tôi đi.



Tiếng gió thổi tới thổi lui, như muốn xua tan đi bầu không khí tĩnh lặng không có gì lạ thường này.



"Bố rất vui khi nghe thấy con gọi một tiếng "bố" sau từng đấy năm."Lưu Thiên Hoàng mở lời trước, mỉm cười vừa đi vừa khẽ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời phía trước. "Mặc dù không có chút thành ý cho lắm."Dừng tại đây, ông ta lại cúi đầu bật cười, vẻ như châm biếm chính bản thân mình.



"Cảm ơn vì đã hiểu.."Tôi đáp lại với ngữ khí lạnh lùng, không có ý định tiếp chuyện thêm.



"Con định cư xử như vậy bố tới khi nào?"



"Đến thời điểm mà tim con

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3095031/chuong-12-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mãi Bên Anh
Chương 12-8: Thăm mộ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.