Hàn Băng Vũ cùng tôi đứng bên cạnh nhau sát ở ô cửa kính có ống nhòm nhìn ra toàn thành phố. May mà trong túi tôi có ít xu nên có thể bỏ vào trong ống nhòm rồi nhìn ngắm cận cảnh từng chi tiết trong thành phố. Hàn Băng Vũ không tranh giành ống nhòm với tôi mà đứng ở một bên, nhìn xuống Bảo Phúc ban đêm bằng hai con mắt của mình. Vì tôi bị cận nên tôi thích nhìn kiểu ống nhòm cho dễ thấy hơn. Tôi cá chắc rằng nếu tên Lôi Vĩ Vĩ ở đây, thể nào hắn cũng ra lệnh cho tôi đứng ở một bên và trông canh cho hắn nhìn ống nhòm cho mà coi.
"Ôi ôi, tôi nhìn thấy khách sạn mình ở này!"Tôi bất giác trở nên phấn khích như một đứa trẻ, vẫy vẫy tay Hàn Băng Vũ lại gần.
Lúc tôi thấy hơi ấm của Hàn Băng Vũ ở bên cạnh, tôi quay mặt ra nhìn cậu ấy một cách vô cùng hứng thú rồi để nhường chỗ đứng xem ống nhòm cho cậu. Nhưng thật bất ngờ, đúng lúc tôi quay mặt ra thì Hàn Băng Vũ cũng đang tiến sát mặt vào, nhìn tôi đăm đăm. Ánh mắt chúng tôi ngay lập tức chạm nhau trong không gian lãng mạn này. Gió từ đâu thổi tới, mang theo mùi nước hoa thơm thoang thoảng của Hàn Băng Vũ như cố tình làm cho tinh thần tôi trở nên rạo rực. Tôi mở to mắt vì ngạc nhiên nhưng không hiểu sao, khuôn mặt hoàn mĩ của Hàn Băng Vũ như thôi miên tôi, khiến tôi không thể ngoảnh mặt đi trước được. Thời gian trôi qua đã là bao lâu, tôi vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094986/chuong-10-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.