🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai bàn tay to lớn và ấm áp của Hàn Băng Vũ áp lên hai bên tai của tôi. Ánh mắt của hai người từ lúc chạm nhau, cứ nhìn đăm chiêu không rời, cảm giác như có vật gì đó đã khiến cho tôi nhìn cậu ấy lâu như vậy. Chưa bao giờ tôi có thể nhìn 'cận cảnh' mặt của Hàn Băng Vũ như vậy. Càng nhìn gần càng cảm thấy được vẻ đẹp của cậu ấy. Khi nhìn gần hơn nữa lại thấy cơ thể nóng bừng bừng như bị ai thiêu đốt. Những điều này bỗng dưng khiến tôi thấy mình thật nhỏ bé trong thế giới của Hàn Băng Vũ, mãi mãi không thể nào xứng đáng với cậu ấy được.



"Hàn..."Tới lúc khó xử nhất, tôi chợt nhớ ra mình vẫn đang nhai, nên nuốt hết đồ ăn trong miệng xuống bụng và đang chuẩn bị tinh thần lên tiếng.



"Tôi nhớ em."Hàn Băng Vũ ngắt lời tôi.



"Hả?"Tôi mở to hai con mắt, không hết kinh ngạc nhìn cậu ấy. Tôi dường như không còn tin vào chính tai của mình nữa. Thôi chết rồi, tai tôi bị lãng nặng rồi, phải đi khám thật, đi khám thật. Sao Hàn Băng Vũ lại thấy nhớ tôi được chứ? Một người như Hàn Băng Vũ sao có thể nhớ đến một con kiến là tôi, trong khi đó thế giới của cậu ấy còn chứa đựng nhiều người to lớn?



"Cũng do tôi không bảo vệ được em."Hàn Băng Vũ nói tiếp. "Khi em rời đi, tôi cũng đã không thể giữ em lại."



"..."Tôi mắt chứ o mồm chữ a, đứng hình khi nghe thấy hai câu nói sến súa này, đặc biệt là nó còn thốt ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mai-ben-anh/3094956/chuong-9-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mãi Bên Anh
Chương 9-1: Kẻ nào đào hoa như lá vàng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.